CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 191

"Juliet chỉ mới mười ba khi cô gặp Romeo."

Chàng đã cởi bỏ găng tay và ngón tay cái trần của chàng vuốt má nàng. Ellie,
người đã không bao giờ thua thiệt với một lời bắt bẻ thật nhanh chóng, đã
không thể tìm thấy một điều để nói. Biểu hiện của chàng đã trở thành nghiêm
trọng, tìm kiếm. Nàng biết chuyện này sẽ dẫn đến những gì.

Và nàng cảm thấy hoàn toàn mù mịt.

Rứt ánh mắt nàng khỏi ánh mắt chàng, nàng nói nhẹ nhàng: "Đừng để nó đi
quá xa, Jack. Em không phải là Juliet và anh không phải Romeo. Cả hai
chúng ta đều quá trưởng thành để nhập những vai này một cách thuyết phục."

Chàng đan những ngón tay của mình với của nàng. "Em quá khiêm tốn. Khi
em tận dụng tối đa bản thân em, em trở nên đẹp mê hồn. Đừng quên, anh đã
từng thấy em trong vai Aurora."

Những lời khen đã để lại một thứ gì để mong muốn. Nàng nói với giọng đùa
cợt. "Nếu anh đang cố tranh thủ trái tim em [win someone over: thắng người
đó qua phe mình; tùy trường hợp mà dịch thôi, nơi đây thì nàng cho rằng
chàng đang nịnh đầm để chô chấp thuận chàng] anh không được thành công."

"Tranh thủ trái tim em?" Chàng buông những ngón tay đang đan với của nàng
ra. "Anh không dám mơ mộng hão huyền."

Nàng có thể thấy từ biểu hiện của chàng rằng nàng đã khiến chàng cảm thấy
bị xúc phạm. Nhưng chàng cũng đã thế. Nàng đang tìm trong tâm trí của
mình cách để làm lành khi cỗ xe đã kéo sát vào lề ngay bên ngoài cửa trước.

Ngay sau khi họ bước xuống, chàng nắm lấy cổ tay nàng và dẫn vào bên
trong nhà. Nàng đã phải nhanh chân để theo kịp với chàng. Những hạ nhân
vừa định chúc phúc cho họ thì Jack đã thừa nhận [sự hiện diện của họ] bằng
nụ cười u ám.

Chàng dẫn nàng lên cầu thang thẳng đến phòng ngủ mới của nàng, căn phòng
đã được dành cho phu nhân của ông chủ. Một người hầu gái bước ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.