CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 248

mình. Nhìn thấy cảnh này khiến không khí càng trở nên buồn bã chán chường
bởi ánh sáng của ngày đang phai dần và một vài ngọn đèn đường đã được
thắp sáng.

Cỗ xe ngựa dừng trước mặt một quán rượu mà tình trạng của nó cũng không
khá hơn những túp lều quanh đó. Không thể có sai lầm nào bởi biển hiệu của
nó. Một con vịt sơn màu đen trắng đã phai màu đang trân tráo nhìn nàng. Ánh
mắt nàng chuyển đến ngôi nhà bên cạnh. Theo lời của Meghan, đây là nơi mà
Alice đang trú ngụ.

Nàng giật mình khi có một khuôn bất chợt xuất hiện tại ngoài cửa sổ xe,
nhưng rồi cũng hồi hồn lại sau khi nhận ra đó là người phu xe. Cậu ta mở
cửa, nhưng lại ngăn chặn nàng bước xuống.

"Nơi này không có chỗ cho một phụ nữ đi một mình, thưa cô," cậu ta nghiêm
túc nói. "Hãy để tôi đưa cô đi một nơi khác. Trở lại Mayfair. Ở đây không
được an toàn."

Cậu ta đã nói chính xác những gì nàng đang nghĩ. Nhưng nàng không thể bỏ
mặc Alice nơi này. Cô gái ấy nên được chủ nhân cư xử xứng đáng hơn là bị
quẳng sang một bên mà không hề quan tâm đến sự tình của cô ta.

Nàng nhìn anh phu xe. Cậu ta trẻ hơn nàng, có một khuôn mặt tử tế và đôi
mắt hiền hòa. "Nơi đây có một người mà tôi cần phải gặp nói chuyện," nàng
nói. Sau đó nói quá một chút: "Cô ta đã bỏ nhà ra đi. Cậu sẽ đợi tôi ở đấy
chứ? Sẽ rất nhanh thôi."

Cậu nhìn từ đầu tới cuối đường và lắc đầu. "Ngay khi mưa vừa tạnh, nơi này
sẽ đông như kiến. Bọn họ sẽ tháo rã cỗ xe của tôi ra từng mảnh nhanh như
gió [trước khi tôi có thể tự kêu tên mình]. Hay là như vầy, tôi sẽ đảo quanh
đây một chút và đón cô tại đây trong vòng khoảng năm đến mười phút, được
không?”

Lòng tốt của một người xa lạ khiến nàng ngưa ngứa cổ họng. "Tên của cậu là
gì?" nàng hỏi.

"Derek." Cậu ta có vẻ ngạc nhiên. "Derek Acton."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.