CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 250

"Chẳng một xi-linh," người phụ nữ cho biết: "thì còn được."

Đây là một vụ cướp trắng trợn, nhưng nàng không thể làm khác hơn ngoại trừ
gõ từng cánh cửa cho đến khi nàng tìm thấy Alice, và ý tưởng đó khiến nàng
rùng mình. "Bà sẽ nhận được xi-linh của bà," nàng nói: "khi tôi tìm thấy
Alice."

"Dạy thì bên này nè, phu nhân ‘cao cao tại thượng‘."

Người đàn bà chen ngang qua mặt Ellie và dẫn nàng lên lầu. Cái mùi nồng
của rượu Gin, mùi khói của những ngọn nến bằng mỡ và những mùi hôi mà
Ellie không muốn nhắc hoặc nghĩ đến vây quanh họ như một đám sương mù.
Tới khi họ dừng lại tại một cánh cửa tại tầng trên, Ellie đã dùng một tay bịt
mũi và chỉ thở bằng miệng.

"Fannie," người đàn bà bên cạnh cô rống lên. "Có một ngừ tới muống gặp bà,
một phụ nữ tươm tấc dào có."

Một ổ khóa chết được mở ra và cánh cửa được mở. Có chút ánh sáng phát ra
từ một ngọn nến đầy khói, nhưng Ellie cũng phải chớp mắt vài cái mới có thể
nhìn thấy rõ ràng. Ngoại trừ việc người phụ nữ trước mặt nàng đã mặc một
chiếc váy và có một khăn choàng khoác lên trên vai bờ rộng của bà, dáng vóc
bà ta trông giống như một ông thợ rèn rắn chắc hơn là phụ nữ. Ellie đã quyết
định ngay tại chỗ rằng đây là một người đàn bà mà nàng phải đối xử khách
sáo nhất.

"Chào bà," nàng nói. "Tôi đến tìm Alice Travers. Không biết bà có biết cô ta
đang ở đâu không ạ?”

Một tiếng hớp hơi thật mạnh vang lên từ trong phòng, sau đó cánh cửa phòng
mở rộng và tự thân Alice đã đứng ngay ngưỡng cửa. "Oh, phu nhân," cô ta
thốt lên: "phu nhân không nên đến đây."

"Và cô cũng thế," Ellie nói trong khi mắt cô hình lướt qua mọi thứ trong
phòng phía sau Alice. Chỉ có một chút hơi ấm đến từ một lò sưởi đã tàn lụi và
một ngọn nến đầy khói nằm giữa cái bàn ọp ẹp mà nhiều trẻ em đang dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.