CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 251

bữa với chỉ bánh mì và trà. Chỉ có một chiếc ghế bành đã bị một người đàn
ông chiếm lấy và đang ngủ gục với một chai rượu đã cạn vẫn còn nắm chặt
trong tay.

Kế hoạch của nàng để Alice làm việc may vá tại nhà hiện giờ đã có vẻ không
chấp nhận được. Cô ta không phải đang cần một công việc mà là cần được
cứu mạng.

"Chả tui một xi-linh," người đàn bà dẫn đường Ellie đòi. "Tiềng chao cháo
múc."

Khi Ellie quơ quào trong túi xách tay của nàng, nàng nói với người phụ nữ
tên Fannie: "Tôi muốn được riêng rẽ nói chuyện với Alice nếu bà không
ngại." Sau đó nói với Alice: "chúng ta có thể đi đến phòng của cô không?"

Chuyện này gây nên những trận cười ngả nghiêng từ hai người đàn bà và một
ánh mắt thống khổ từ Alice. "Tôi không có phòng, thưa phu nhân," cô nói.
Ánh mắt cô dán chặt xuống đôi giày của mình. "Đây chính là căn phòng duy
nhất."

Lời nói của Alice khiến Ellie ngây dại trong khi cô đang kéo một xi-linh từ ví
mình. Cô nói một cách đầy hoài nghi: "Ý cô là mọi người đều sinh hoạt và
ngủ nghê trong căn phòng này? Tất cả mọi người?”

Alice cắn môi và gật đầu.

Đồng xi-linh bị giật đi từ trong tay của Ellie, không phải bởi người đàn bà
dẫn đường mà là bà thợ rèn Fannie. "Bà nợ của tui, Sal, bởi đã uống gụ Gin
của tui." Bà ta nói với người dẫn đường và giơ nắm đấm đe dọa lên để bảo vệ
chiến phẩm của mình.

Người phụ nữ được gọi là "Sal" rú lên một tiếng. Cơn giận dữ của bà không
phải hướng về Fannie, mà là Ellie. "Đó là xi-linh của tui!" bà rít lên. "Cô đã
để cho Fannie cướp nó! Nếu cô biết tốt xấu gì thì cô tốt nhất là đưa cho tui
một đồng khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.