CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 253

"Cái dì?" Một âm thanh của đàn ông vang lên, rồi sau đó lớn tiếng hơn, "Bà
dừa nói cái dì dạy Fannie? Tiềng gụ Gin của tui?”

Rõ là Bert đang tỉnh giấc từ một cuộc say bí tỉ.

"Suy nghĩ lại," Ellie nói với tất cả lòng tự trọng mà nàng có thể tập hợp:
"chúng tôi chúc mọi người một ngày tốt lành. Hãy đi thôi, Alice. "

Họ chậm rãi đi đến cầu thang để xuống lầu, nhưng khi họ nghe được tiếng
chân rầm rập phía sau, Alice ném cây khơi lửa xuống và đẩy Ellie về phía
trước. "Chạy đi!" cô thét lên. "Họ sẽ lột sạch y phục của cô!"

Ellie không cần ai phải thúc giục thêm gì nữa liền nhanh chóng bay xuống
cầu thang với Alice theo ngay sau chân nàng. Ra trên đường phố, dân chúng
đang tụ tập đó đây bởi họ không có nơi nào để đi.

Hoàn cảnh giống y như những gì ông Acton đã nói. Bây giờ trời đã tạnh mưa,
người trên đường thì đông như kiến – các quán hàng rong bán bánh nướng và
trà nóng, trẻ em chạy loạn khắp nơi, mấy nhóm thanh thiếu niên đang quậy
phá. Ellie nhìn qua vai mình, nhưng không có bóng dáng của cỗ xe thuê đâu
cả.

Alice lên tiếng trước. "Đừng nhìn ra phía sau. Đừng nhìn quanh. Cuối đầu
xuống và đi theo tôi."

"Đi theo? Đi đâu?”

"Có một căn nhà cho thuê giường ở phố trên. Chúng ta sẽ được an toàn ở đó."

Căn nhà cho thuê giường theo Ellie nhớ được là một nơi trú ngụ cho những
người vô gia cư và chỉ tốt hơn cái trại tế bần một bậc mà thôi.

"Alice", nàng nhẹ giọng nói: "cô hãy về nhà với tôi."

Alice lắc đầu dữ dội. "Không, thưa phu nhân. Tôi biết cô có ý tốt, nhưng tôi
thà chết còn hơn là phải đối mặt với sự xấu hổ khi trở lại phố Park. Tôi nói
thật lòng đấy, và không có gì cô có thể nói sẽ khiến tôi đổi ý."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.