CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 382

không? Bây giờ em cảm thấy thật xấu hổ vì đã từng nghi ngờ cậu ấy. Nhưng
cô ta lại chưa từng nghi ngờ câu ta bao giờ, dù chỉ là một khoảnh khắc. Cậu
ấy đã đích thân nói với em rằng họ đang chuẩn bị kết hôn, rất lặng lẽ, vào
ngày mai, rồi họ rời khỏi vào ngày mốt để đến Carlisle, nơi mà cậu ta đã tìm
được việc làm.

"Kết hôn vào ngày mai? Họ sẽ cần một giấy phép đặc biệt và chuyện ấy cần
phải tốn tiền." Và chàng đã khá sẵn sàng để chi ra nó.

Nàng đã thốt ra một âm thanh nhỏ thiếu kiên nhẫn. "Họ có tiền mà. Anh
không nhớ rằng em đã thắng một số tiền cho Alice khi em đánh bài với Ash
và bạn bè của cậu ta tại khách sạn Clarendon sao?”

"Ah phải, số tiền đó. Em thật biết nhìn xa trông rộng."

Chàng càng mỉm cười thì nàng càng cau mày. "Và," nàng nói tiếp: “chúng ta
đã được mời đến tham gia buổi lễ."

"Anh sẽ không bỏ lỡ," chàng nhanh chóng trả lời. Chàng biết còn có nhiều
điều nữa sắp tới, do đó, chàng kiên nhẫn chờ đợi.

Nàng vội vàng nói tiếp những lời kế tiếp. "Em đã tự làm chủ," nàng nói: “và
đề nghị sẽ tổ chức buổi bữa tiệc cưới vào buổi sáng tại nhà mình. Thì những
hạ nhân khác cũng muốn được có mặt tại buổi lễ. Còn có chỗ nào tốt hơn là
nơi đây để tổ chức nó chứ?”

"Tôi đồng ý. Ah, anh hiểu rồi. Nhưng Frances đã không. Có phải chuyện là
vậy?”

"Cô ta gọi nó là cọng rơm cuối cùng [trên lưng lạc đà khiến lưng nó bị gẫy].
Rất may, chàng trai trẻ của của Alice đã trở về trước khi em báo với Frances
về bữa tiệc cưới vào buổi sáng. Bà bà và Caro nghĩ rằng đấy là một ý tưởng
tuyệt vời, nhưng Frances hoành hành như một người loạn trí. Những điều
nàng nói về Alice thì [thậm tệ đến nỗi] không thể nào lặp lại được."

Nàng trầm ngâm nhìn chàng. "Em đã không cố thuyết phục cô ấy ở lại. Có lẽ
đó em quá là vô tình. Nơi đầy là mái ấm của cô ấy còn lâu hơn là của em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.