CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 67

Câu trả lời duy nhất của Coates là một nụ cười cẩn trọng: “Nếu ông đã xong
việc ở đây, thưa ông,” ông nói: “tôi sẽ chuẩn bị bữa sáng.”

Khi Coates lui đi, Jack với lấy miếng vải lanh được xếp thành một sấp dí nó
dưới cánh tay. “Băng ngay cho tôi,” chàng nói: “với đủ áp lực để giữ thứ chết
tiệt này khỏi trượt xuống.”

Ash làm đúng như đã dặn. “Ối trời” anh nói: “Sáng nay tâm trạng của cậu tốt
không tốt. Chuyện gì đã xảy ra đêm qua giữa cậu và cô gái huyền bí kia?”

“Chẳng có gì xảy ra cả.” Jack với lấy quần áo Coates đã sắp sẵn cho chàng và
bắt đầu mặc vào. “Tôi bắt đầu bị chảy máu như heo [bị chọc tiết]. Cô ấy rời
đi. Đó là tất cả mọi việc.”

Ash cười toe toét: “Nó đã giải thích cái tâm trạng cau có của cậu.” Anh tựa
vào bàn, tay khoanh trước ngực. “Cô ấy là ai, Jack?”

“Aurora. Đó là tất cả những gì cô ấy nói với tôi.” Trong lúc chàng đang cài
khuy áo sơ mi và ngón tay của chàng bỗng nhiên bất động khi ký ức trở lại
với chàng– cái cố gắng hít thở của nàng ngay trước khi môi anh bao phủ lấy
môi nàng, ánh tỏa sáng ấm áp trong mắt nàng khi chàng thân mật chạm vào
thân thể nàng.

Chàng dư biết nàng đã lừa chàng để lấy lại cái túi xách, nhưng chàng có thừa
kinh nghiệm để biết sự nồng nhiệt của nàng không phải là giả dối. Nàng đã tự
rơi vào cạm bẫy của bản thân.

Ash nói: “Tôi phải nghĩ gì với nụ cười cậu hiện có trên môi đây?”

Nụ cười của Jack tắt ngấm, nhưng vẫn còn dấu vết được nấn ná trong mắt
chàng: “Đã rất lâu rồi từ khi tôi thích một người phụ nữ bằng phân nửa cô
ấy.”

“’Thích’ hay là ‘ham muốn’?”

“Thích” Jack trả lời dứt khoát: “Ồ, còn có dục vọng, cả đôi bên, nhưng tôi đã
bắt đầu chảy máu như heo, và đã hết chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.