CẠM BẪY HÔN NHÂN - Trang 128

của cô râm ran tỉnh giấc trong khi cô đáp lại ánh nhìn, bất lực trong việc
phá vỡ sự kết nối.

“Tôi nghĩ em trông thật đẹp,” anh nói nhẹ nhàng. Tất cả mọi thứ trong cô

rung lên và vỡ vụn.

Maggie đầu hàng. Đưa tay lên về phía anh, cầu xin sự tha thứ của anh

cho hành vi chẳng mấy tốt đẹp của mình, để nói cho anh mọi bí mật và cảm
xúc bị chôn chặt trong cô.

Đột nhiên, Robert cúi xuống giữa hai chân. Luke bắt gặp hành động đó

và cười khúc khích, chỉ vào chính mình trong khi anh trai cậu bắt đầu đập
nó qua lại, giống như đang chơi bóng bàn. “Pi-pi! Cậu bé có pi-pi!”

Sự kỳ diệu trong khoảnh khắc giữa Michael và Maggie mờ đi và biến

mất. Họ đều nhìn hai cậu bé và Maggie cố để không đỏ mặt. Có lẽ là Số
Phận đã chen ngang. Hay Mẹ Trái Đất. Bất cứ thứ gì để cô tóm lấy sự phân
tâm.

“À, được rồi, đây là khăn khô để lau người.”

Cô từ chối để bị lúng túng bởi vài đứa trẻ vừa biết đi. Lạy Chúa, cô

thường xuyên phải tiếp xúc với nội y những người đàn ông trưởng thành
mà chẳng mảy may gì.

Chúng phớt lờ cô. “Sao con gái lại không có pi-pi, cô Maggie?” Luke

hỏi.

Cô nhìn Michael cầu cứu nhưng một nụ cười xấu xa đang cong lên trên

môi anh. Cô từ chối bị hạ gục trước thách thức rành rành đó. Cô có thể nói
chuyện thẳng thắn với trẻ em. Không vấn đề gì. “Chúa tạo ra họ với sự
khác biệt.” Cô bắn cho Michael nụ cười hài lòng. Quá dễ.

“Nhưng nếu không có pi-pi, các cô gái chẳng có gì để chạm vào cả! Cô

làm thế nào?”

Sự im lặng rớt xuống. Michael tống nắm tay vào miệng mình trong nỗ

lực cố không hét lên vui sướng.

À, quỷ thật. Cô từ bỏ và vẫy cờ trắng đầu hàng. “Hỏi chú các cháu ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.