bao giờ bị tổn thương lần nữa. Tôi đã hứa sẽ không bao giờ bị từ chối thêm
lần nữa.” Cô ngừng lời trong sự im lặng choáng váng, sau đó hạ giọng thì
thầm. “Và tôi không còn tổn thương nữa. Tôi chỉ còn một mình.”
Michael siết chặt vòng tay. Cơ thể cô duỗi dài trên ngực anh. Môi dưới
của cô đang run lên, sau đó dừng lại khi sự thật đến từ đôi môi cô. Và trong
giây phút đó, bức tường giữa họ sụp đổ - cái nhìn thoáng qua những gì sâu
bên trong khiến cô chọn lựa con đường như vậy đột nhiên bừng tỏ trong
tâm trí anh.
Nhu cầu muốn xua đi nỗi đau trong cô lấn át khi anh ôm lấy gương mặt
cô trong đôi tay và hạ miệng mình xuống miệng cô. “Giờ thì em không còn
một mình nữa,” anh thì thầm. “Em đang ở bên tôi.”
Anh hôn cô. Mùi vị thật khác biệt so với nỗi đam mê trong lần cuối họ
bên nhau, nụ hôn làm chấn động tận sâu trong tâm hồn anh. Cô có vị thật
ngọt ngào tinh khiết khi đôi môi hé ra và lưỡi cô gặp lưỡi anh trong sự sốt
sắng khiến toàn thân anh run rẩy như trong một cơn bão. Anh rên lên và
hôn sâu hơn, chết chìm trong những cánh hoa hồng lụa là ẩn bên dưới đám
gai sắc nhọn. Cô uốn cong cơ thể và để anh vào. Anh nuốt chửng cô, khám
phá thêm khuôn miệng bóng mượt bí ẩn kia. Sau đó, anh di chuyển xuống
nhấm nháp cần cổ cô và cắn khiến toàn thân cô run lên khi cô bám lấy anh.
Anh chuẩn bị bản thân cho sự lạnh lẽo một khi cô đã lấy lại nhận thức,
nhưng tất cả những gì cô làm là tóm lấy phía sau đầu anh và buộc đôi môi
anh trở lại với cô. Giữa nụ hôn sâu, đói khát là tiếng thì thầm của cô lạo
xạo bên tai anh. “Em muốn anh, Michael” và…
Cánh cửa bật mở.
Tiếng cười cắt qua khung cảnh như một bộ phim hài dở tệ. Cả hai di
chuyển nhanh như những thiếu niên hư hỏng, rụt phắt tay lại và sửa sang
quần áo khi anh chị họ anh bước qua ngưỡng cửa. Một cái nhìn lướt qua
đôi má ửng hồng của Lizzie, và Michael cược là họ vừa tìm hiểu nhau
trong ô tô. Suy cho cùng thì nếu bốn cậu con trai là bất kỳ dấu hiệu nào cho