gan anh nói với anh rằng Maggie chẳng có mấy kinh nghiệm với một cái
ôm dịu dàng mà không dính dáng đến một mối ràng buộc hay chuyện tình
dục. Nỗi đau buồn thấm vào trong anh với suy nghĩ đó. Anh nguyền rủa
cha mẹ cô vì đã để cô trưởng thành trong sự lạnh lẽo với mục đích tránh né
việc bộc lộ những cảm xúc. Anh muốn chứng tỏ rằng mình là người đáng
tin cậy. Nhưng một lần nữa, cô đã phá vỡ sự tự chủ của anh.
A, merda
Người anh em của anh lờ đi lời thỉnh cầu và đang cứng lên đến độ khiến
anh gần như đau đớn. Michael nghiến răng và dừng lại.
Rồi cô nhìn lên.
Đôi mắt màu ngọc lục bảo đang tràn đầy ánh lửa. Ít nhất con đường cũng
được lát bằng vàng
.
Anh cúi xuống và bắt lấy miệng cô.
Tiếng rên say mê của cô thúc giục anh tiến tới. Anh nuốt lấy âm thanh đó
và đưa lưỡi mình lướt trên khe hở giữa hai cánh môi cô. Cô mở ra ngay lập
tức, bắt gặp lưỡi anh đang đẩy tới trong khi cô bám lấy vai anh, bấu chặt
móng tay cô đầy mạnh bạo. Cơn đau nhỏ đang châm chích khiến anh cắn
lấy môi dưới cô, miền da thịt đầy đặn, chín mọng nhắc anh về một quả đào
ngọt ngào, ngon lành và rồi anh lạc lối…
“Michael!” Tiếng đập tay trên cánh cửa ầm ầm xuyên qua não anh. Bàn
tay đang thám hiểm của anh dừng lại, cố gắng xua tan lớp sương mù. Một
tiếng cười khúc khích. “Hai người đang làm gì xấu xa trong đó đấy à?”
Venezia gọi lớn. “Nếu vậy thì để sau đi. Em cần anh xuống dưới nhà một
lát.” Thêm khoảng dừng nữa. “Michael, Maggie? Hai người có trong đó
không?”
Anh cố lấy lại hơi thở. Chiến đấu trở lại trạng thái bình thường. Và tự
hỏi liệu có bao giờ anh trở lại bình thường được nữa không.
“Anh đây. Anh sẽ xuống trong một phút nữa.” “Grazie.”