Cô biết Kiều Nam với Cố Thịnh hai người không đội trời chung,
huống chi nếu Cố Thịnh biết Kiều Nam đưa cô đến, lại thành một hiểu lầm
khó lí giải.
Trong lòng chợt đau nhói, Kiều Nam làm bộ như không để ý, nhún vai
một cái, nhìn Tả Tình Duyệt "Thế nào? Lợi dụng xong lại muốn đẩy anh
ra? Duyệt Duyệt, anh đau lòng quá đi mất!"
Nói xong cố ý tiến gần mặt cô, nói đùa, ngửi thấy trên người cô tản ra
mùi thơm nhàn nhạt, Kiều Nam trong lòng rung động, dùng hết sức để bình
tâm. Duyệt Duyệt à! Em cũng đã biết ảnh hưởng của em với anh càng lúc
càng lớn, nếu một ngày em nỡ rời xa anh, lòng anh không biết sẽ đau đớn
đến thế nào nữa!
"Ha ha. . . . . Kiều đại ca, lời anh nói thật là, anh biết rõ. . . . ." Tả Tình
Duyệt liếc nhìn Kiều Nam, biết anh đang nói đùa. Lúc cô ở bệnh viện, Kiều
Nam luôn bên cạnh chăm sóc, nói không cảm động là giả dối, cô hiểu lòng
của Kiều Nam, nhưng ngoài tình bạn ra cô không thể cho Kiều Nam thứ
tình cảm nào khác.
Cô cố ý gọi anh là Kiều đại ca, anh nghe vậy khuôn mặt thoáng chút
cứng đờ!
Thông minh như Kiều Nam, làm sao không biết Tả Tình Duyệt đang
suy nghĩ cái gì, cô gọi anh ‘Kiều đại ca’ là muốn đặt ra khoảng cách, nói
cho anh biết, cô chỉ coi anh là anh trai thân thiết!
Trong lòng đau nhói, không nói gi thêm, anh tự an ủi mình, một tiếng
‘Kiều đại ca’ cũng biểu hiện cô đối với anh đã không còn hận ý, xem ra bao
nhiêu công sức anh bỏ ra cũng không phải uổng phí.
Duyệt Duyệt là một cô gái đơn thuần, ai đối tốt với cô, cô sẽ không
quên, hơn nữa cũng sẽ đối xử tốt với người đó hết lòng, người phụ nữ này
rất dễ mềm lòng!