CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 655

"Cố phu nhân. . . . ." Y tá tiếp tục nhẹ nhàng lắc lắc thân thể Tả Tình

Duyệt, cố gắng lay tỉnh cô.

Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, theo bản năng mở mắt ra, như bắt được

một cây cỏ cứu mạng, nắm chặt cánh tay y tá, "Cứu con tôi. . . Cứu con
tôi!"

Thật đáng thương, cô nhìn thấy con bị ném trên mặt đất, cô muốn ôm

nó, nhưng không thể nào chạm vào thân thể nho nhỏ của nó.

"Cố phu nhân, không sao đâu, con của cô không sao, vừa rồi cô nằm

mơ thôi, đó không phải là thật!" Y tá nhìn thẳng hai mắt của cô, nỗ lực an
ủi tâm tình của cô, trạng huống như vậy cô đã gặp rất nhiều, nhưng Cố phu
nhân trước mắt thật làm cô xúc động.

"Nằm mơ. . . . . Nhưng, rất chân thật, tôi nhìn thấy nó. . . ."

"Cố phu nhân, thật sự là nằm mơ thôi, cô xem, nơi này là bệnh viện,

giờ cô đang ở trong phòng bệnh, em bé trong bụng cô không sao cả, còn
nằm ở trong thân thể của cô!" Y tá ra hiệu cô nhìn hoàn cảnh chung quanh,
khi Tả Tình Duyệt chú ý tới cả phòng trắng noãn, cô cũng không xa lạ.

Chỉ trong thời gian ngắn, cô cũng đã nhiều lần ra vào bệnh viện.

Vén chăn trên người lên, ánh mắt ngốc trệ rơi vào trên bụng của mình,

nơi đó vẫn bình thản, em bé của cô thật còn nằm ở bên trong sao?

Mới vừa rồi thật sự đều là mộng?

"Cố tiên sinh rất khẩn trương về cô! Một mực ở bên ngoài phòng cứu

cấp coi chừng, cho đến khi xác định cô và em bé đều không việc gì mới thở
dài một hơi." Y tá cười nói, nhưng không biết một câu nói này lại như sét
đánh bên tai Tả Tình Duyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.