Trong lòng Cố Thịnh thoáng qua một tia mất mát không hiểu, cô làm
như vậy là khinh thường anh đút sao?
Cô thật sự thay đổi rồi, thậm chí cũng không thèm diễn trò trước mặt
anh?
Nhớ tới thời gian bọn họ hạnh phúc chung sống, cô mặc sức hưởng
thụ anh cưng chiều cùng bảo vệ, anh thậm chí có chút nhớ nhung cô tại thời
điểm đó!
"Sau khi ăn xong tôi cùng em ra ngoài hóng mát một chút!" Cố Thịnh
mở to mắt, không nhìn đến cô.
Tay của Tả Tình Duyệt đang bưng cháo đột nhiên run lên, thiếu chút
nữa đổ ra ngoài, nghĩ đến tối hôm qua mình nói dối anh, trong lòng cô chột
dạ liền hiện ra ngoài, anh đang ám chỉ cái gì?
"Không, không cần, anh có chuyện phải làm mà, không cần để ý đến
em!" Tả Tình Duyệt cúi đầu từ chối, chỉ cần nghĩ đến anh sẽ ở bên cạnh cô,
trong lòng cô liền đặc biệt sợ hãi.
Trong lòng nổi lên một tia chua xót, nếu là trước kia, anh nói những
lời này với cô, cô nhất định sẽ rất cao hứng!
Nhưng, hiện tại tất cả đều không giống nhau!
Không nghĩ tới cô sẽ cự tuyệt, nét mặt của Cố Thịnh càng thêm khó
coi, không cần để ý đến cô? Còn cô thì vẫn như cũ tìm cơ hội trốn?
Nếu là như vậy, anh càng không thể để cho cô ở một mình!
Anh nói rồi, cô sẽ ở bên người anh cả đời, anh sẽ không cho cô bất kỳ
cơ hội chạy trốn nào!