Điện thoại vừa thông, truyền đến âm thanh trầm thấp của một người
đàn ông, trong mắt Cố Thịnh nổi lên một tia ghen tỵ, âm thanh lạnh như
băng, “Duyệt Duyệt đâu? Để cho cô ấy nghe điện thoại đi!"
Cô rời đi, có khả năng nhất là đi tìm Kiều Nam, anh muốn chính
miệng hỏi một chút, cô thật sự không chờ được muốn cùng tình nhân của
mình cùng ở cùng bay sao?
Kiều Nam khẽ cau mày, “Đầu óc của Tổng giám đốc Cố bị choáng
váng à? Cô ấy không phải đã bị anh giam giữ sao? Anh giữ chặt như vậy,
cô ấy sao có thể ở chỗ này cùng tôi?"
"Đừng có nguỵ biện, Kiều Nam, đừng cho là tôi không biết gian tình
của hai người, mau để cho cô ấy nghe điện thoại!" Trong lòng anh bất an
cùng tức giận càng ngày càng mãnh liệt, đôi tay nắm chặt thành quyền, nỗ
lực áp chế cơn giận của mình.
"Anh có thể vũ nhục tôi, nhưng tôi không cho phép anh nói thế với
Duyệt Duyệt!" Con ngươi màu xanh của Kiều Nam thoáng qua một tia lạnh
lùng, không có người nào so với anh hiểu rõ Duyệt Duyệt, một người phụ
nữ tốt như vậy, không nên chịu đựng những lời nói nhục mạ như thế!
"Hay thật! Một đôi nam nữ thâm tình!" Cố Thịnh lạnh lùng châm
chọc, nghe giọng điệu quan tâm này, nói bọn họ không có gian tình, ai có
thể tin được?