CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 877

Chỉ có trong lòng anh biết, mình không xứng làm cha, nhưng vẫn

mong đợi, hôm nay, anh thật nghe được con của anh nhẹ nhàng gọi ‘ cha ’,
trong lòng kích động, đưa tay khẽ vuốt ve gò má của Cảnh Hạo.

"Ngoan . . . . . . Ngoan. . . . . . Con. . . . . ." Cố Thịnh có chút nghẹn

ngào, kéo nó vào trong ngực mình, "Con trai của cha. . . . . . Cha. . . . . .
Thật xin lỗi. . . . . . Thật xin lỗi!"

Cảnh Hạo cùng Cố Tâm Ngữ cũng biết, Cố Thịnh vẫn cho là mình

đang ở trong ảo giác, trong lòng đầy thương tiếc, xen lẫn khổ sở, Cảnh Hạo
mặc cho cha ôm mình, thông qua chú Kiều, nó đã ít nhiều biết năm năm
trước xảy ra chuyện gì.

Mẹ gặp rất nhiều khổ sở, nhưng nó cũng biết, cha cũng yêu mẹ đấy!

Cậu không trách cha đã từng phạm lỗi, chỉ cầu cha có thể mau tốt hơn,

mang hạnh phúc đến cho mẹ!

Thời gian không biết đã trải qua bao lâu, hai cha con vẫn duy trì tư thế

này, Cố Thịnh ở đáy lòng sám hối, "Con. . . . . . ở cùng mẹ à?" Cô ấy có
khỏe không?

"Dạ." Cảnh Hạo gật đầu, không chỉ là mẹ, còn có một em gái ngu

ngốc đáng yêu .

"Con……Con có thể….. Bảo mẹ tới gặp cha không? Gần đây……Cha

không thấy được mẹ……cha……Rất nhớ mẹ con!" giọng của Cố Thịnh
đầy mong đợi, thật chặt nắm tay Cảnh Hạo, giống như sợ nó sẽ cự tuyệt.

Cảnh Hạo ngẩn ra, biết vừa rồi hai người bọn họ cũng hiểu lầm lời của

đối phương, cha còn tưởng rằng đây là ảo giác sao?

Trong lòng thương tiếc ngày càng nhiều, chắc là phải có bao nhiêu

tưởng niệm, bao nhiêu đả kích, mới có thể làm cho một người tình nguyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.