CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 135

– Ông biết rõ gia đình Noget không ?

Tạm tạm vậy thôi. Aurélien ở hằng giờ dưới đó. Ông thử nghĩ xem, với

các thứ bánh ngọt như thế !

Coussinel xoay mặt đi chỗ khác, có lẽ vì nhắc đến đứa bé.

Còn Véro, nàng có nói chuyện với họ không ?

– Đôi khi thôi ! Chào vào lúc sáng, lúc tối. Ông biết không, Véro chỉ nói

chuyện khi nào cô ta thích, và nhiều khi là chỉ để mắng chửi người ta thôi.

– Ra thế !

Mallet nhìn vào đồng hồ. Đã 22 giờ.

– Thôi đến giờ tôi phải về rồi, anh nói với vẻ luyến tiếc – Ông hãy ở lại

ăn một cái gì đó với tôi đi, Coussinel đề nghị.

– Không được, cám ơn.

Tôi mời thật tình, không khách sáo đâu.

Tôi biết mà, nhưng thật tình không thể được.

Ông già làm mặt giận.

– Xin để lần khác, viên thanh tra nói tiếp.

Coussinel vội nhấc chai rượu.

– Nếu như thế ông hãy uống thêm một ly nữa đi.

Mallet trên đà đứng lên, bị chặn lại, đành phải ngồi trở xuống.

– Như thế này không hay đâu đấy, anh nhận xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.