CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 147

Còn trong các phòng giam dành cho việc giã rượu, người ta đập cửa rầm
rầm, hát ỏm tỏi :

đó là ba tên say sưa ngoài công lộ và phá rối trật tự công cộng. "Đồ

khốn nạn ! Mẹ kiếp bọn cớm! Tạo đập vỡ miệng chúng bây ra bây giờ !"
Những bài hát quen thuộc ! Các nhân viên cánh sát không còn bận tâm đến
những lời thóa mạ này nữa.

– Richard, anh uống gì không ?

– Không, thật tình tôi không muốn uống gì hết.

Các đồng nghiệp thật dễ thương, nhưng Mallet chỉ còn có mỗi một ý

muốn là lấy chùm chìa khóa để mau mau trở về căn phòng cách đây độ một
trăm thước. Quả thật, đêm nay anh mệt bã cả người.

Khi anh vừa bước đến cổng, người trực gọi anh lại.

– Một vị thành niên bỏ nhà ra đi, anh ta nói, tay chỉ vào một khối đen

đang thu mình trên ba chiếc ghế gần đó.

– Bao nhiêu tuổi ?

– Mười bốn. Gia đình nó ở cách đây sáu mươi cây số và người nhà

không thể đến trước sáng mai được. Còn các nhà quanh đó cũng không
muốn nghe nói đến chuyện này.

Mallet làu bàu. Người ta ngần ngại trông nom mấy đứa trẻ bụi đời, bỏ

mặc một đứa bé mười bốn tuổi ngồi suốt đêm, nghe mấy tên say rượu đập
phá trong phòng giam. Mallet chào nhân viên trực, bỏ đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.