CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 220

Ông chủ quán Don Quichotte nhìn nàng với ánh mắt kỳ lạ, quan sát

nàng kỹ hơn nữa, để ngón tay vào vết bầm trên má nàng.

– Em bị đòn khá nặng phải không ?

Véro nhún vai.

Coussinel, phải không ? Người kia hỏi thêm.

– Ai cũng được.

– Ông ta có vẻ giận dữ khi đến đây tìm em.

– Ông ta có quyền cút xéo đi chỗ khác chơi.

Véro ăn một bánh mì nướng nhân thịt và một miếng bánh mứt táo. Tiếp

đó nàng uống hết bốn cốc sâm banh, mời ông chủ một cốc cho có người đối
ẩm.

Quán vắng dần. Sau cùng, chỉ còn một người khách tại quầy và một cặp

khác có về cũng sẽ ra về trong chốc lát. 0g40. Véro đứng lên, do dự không
biết có nên gọi một chiếc tắc xi hay cuốc bộ về. Hampton Court chỉ cách
đây có bốn trăm thước bằng đường chim bay. Nàng không sợ Coussinel, trái
lại chính Noget làm nàng mất vía. Thằng điên này có thể đang lẩn quẩn
trong khu vực này. Lúc tối khi nàng thoát ra khỏi tay hắn, nàng biết là hắn
đã đoán nàng sẽ thuê phòng trong cái khách sạn nhìn ra bãi biển này.

Nàng trả hết tiền rượu, chào những người khách còn lại rồi bước ra cửa.

Nàng quyết định là sẽ đi bộ về Hampton Court. Nếu như thằng khốn đó

vẫn kiên nhẫn canh chờ thì cách hay nhất là nàng nên đi bộ về để tránh gây
sự chú ý.

Nàng mặc áo lạnh vào, rời khỏi quán Don Quichotte. Đến góc đường,

nàng giật nẩy mình khi một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.