CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 228

– Người khách của ông, ông ta ngồi ở trước hay sau, Madelin cắt ngang

lời ông ta.

– Phía sau. Trước ông ta, tôi có rước hai người khách tại nhà ga, và bỏ

họ xuống Khách sạn Vách Đá. Người thành phố Paris, tôi nghĩ như thế.
Trước đó nữa là một bà đứng tuổi có vài cái va li. Trước đó là một phụ nữ
trẻ hơn, độ bốn mươi tuổi, tóc nâu cắt ngắn, người trung bình. Tôi đón bà ta
ở Hampton Court để đưa ra ga. Bà ta yêu cầu tôi chờ vài phút để chở bà ấy
về lại khách sạn.

– Bà ta ngồi phía sau phải không ? Madelin hỏi.

Đúng vậy. Vì thông thường chỉ có đàn ông mới ngồi phía trước mà thôi.

Trước đó tôi có một tên khách da đen mà tôi ...

Chờ một chút, Mallet nói xen vào. Người phụ nữ tóc nâu đó, tướng

người ra sao ?

Người tài xế do dự một lúc. Anh ta đã ngắm nhìn nàng rất lâu. Người

anh lắc lư một cách vụng về nhưng rồi cũng quyết định thú nhận.

– Thân hình hấp dẫn lắm. Có thể hơi dung tục. Cô ta mặc một cái váy

jean ngắn và một cái áo mà dưới đó không có gì cả.

– Làm sao ông biết được ? Grimbert hỏi.

Một cái cười không ngăn nổi làm run cả thân hình mập mạp.

– À chỉ vì chúng nó chỉa ra thấy rõ qua lớp áo.

– Cô ta không mang theo gì khác à ?

– Ồ, có chứ ! Một áo lạnh tay dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.