CẠM BẪY MONG MANH - Trang 209

NYPD, đang làm việc tại cửa hàng buôn bán ô tô nơi xảy ra vụ đâm xe.
Khoảng trưa, tôi nhấc điện thoại và gọi lại phòng xét nghiệm vân tay ở
Trung tâm Cảnh sát Một.

“Mike à,” Lonnie nói sau khi nhấc máy. “Tôi đang định gọi cho anh. Tôi

đã tìm ra một thứ.”

“Gì đấy?” Tôi nói.
“Không dễ đâu, nhưng phết sodium hydroxide lên bàn tay kẻ vô danh,

tôi có thể làm khô và bóc lớp trên cùng của vùng da đã cháy thành than của
hắn. Lớp da thứ hai nhận diện khó hơn, nhưng nó hầu như trùng lặp mọi lằn
gợn, và chí ít chúng tôi đã có thứ gì đó. Tôi đã liên hệ với bộ phận xét
nghiệm dấu tay của FBI. Liệu tôi có nên tham khảo chéo ở DC không nhỉ?”

Tôi nói với anh là nên, và anh bảo khi có kết quả, anh sẽ gọi lại cho tôi.

Bọn tội phạm này thật khó chơi vì đã xóa sạch dấu vết, và cách giải thích
duy nhất là chúng đang cố che giấu điều gì đó.

• • •

Ngày hôm sau, sau khi nghe những kết quả nghèo nàn trong điều tra của
chúng tôi về vụ St. Patrick, cảnh sát trưởng chỉ đáp lại vắn tắt: Làm lại.
Làm cho tốt hơn.

Trước hết, đội Phản ứng nhanh trở lại thánh đường và làm lại những việc

đã làm để xác định hiện trường tội ác. Họ còn tìm lại các bẫy treo và các vật
liệu nguy hiểm.

Các thám tử của NYPD cùng với CSU

*

không tìm ra chứng cứ nào như

vân tay và sợi vải. Mọi thứ được lau lần thứ hai để tìm ADN. Kiểm tra lại,
xem các thánh tích có bị làm nhơ bẩn không, tìm mọi thứ có thể cung cấp
một manh mối về tâm lý hoặc hành xử.

Mọi thứ đã kiểm tra đều được xem xét lại lần thứ hai.
Những vết máu.
Tóc, sợi vải, sợi chỉ.
Thủy tinh rơi từ các cửa sổ, chai lọ, mắt kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.