CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 72

IX

Một cuộc vận động tự trị

- Được lắm! Nếu anh đã muốn có sự chia rẽ trong anh em, nếu anh có

thể đi ăn mảnh được thì cứ việc… nhưng những khi đến đằng Cả Ủn lấy
tiền đừng có mượn tên tôi ra mà xoay…!

- Không, cụ nóng quá, để tôi trần tình đầu đuôi cụ hiểu…

Ông ấm B… mặt đỏ bừng như quả gấc chín ngồi giữa giường, xếp chân

bằng tròn như một tượng Phật, bình tĩnh nói ray rứt bác “Tham Ngọc”
đương ngượng nghịu trên một chiếc ghế, mặt tái hẳn đi như con gà bị cắt
tiết.

Còn tôi, giữ địa vị bàng quan để xét đoán một cách trung lập cuộc đấu

khẩu ấy, không có việc gì, ngồi cắm mặt xuống bàn, buồn tình, bẻ nát mấy
đóm… chơi!

“Tham Ngọc” đấu dịu, xin trần tình. Ông ấm làm ra vẻ không buồn nghe

nữa. Vẫn ngồi xếp bằng tròn như tượng Phật giữa một người rất thâm.
Chẳng lẽ có tôi mà ông lại vùng đứng lên để hoa tay, múa chân, sừng sộ với
kẻ địch buộc chia rẽ ông, hoặc bóp cổ nó hay cho nó… một nhát dao vào
bụng! Làm thế nào có thể lộ mình là kẻ tiểu nhân, ông không làm. Dù tức
đến chết, ông vẫn phải ngồi yên.

Độc giả chắc còn nhớ rõ tới cái buổi hội diễn của người giữ cái két lớn

nhất của làng b… với mặt ấy, Cả Ủn đã nói rằng: “Tham Ngọc” có đến lấy
bốn chục và đã trả đủ rồi. Ông ấm dặn rằng: “Lần sau có chữ của tôi thì hãy
nên bỏ thiếc vì rằng hắn lấy tiền không do tôi sai đi là chỉ để đi ăn mảnh”.
Lẽ tự nhiên: ông ấm không thể nào bảo đảm những số tiền do Cả Ủn trao
cho “Tham Ngọc” đi ăn mảnh. Lại một lẽ tự nhiên nữa: đã là đồng đạo mà
một đệ tử mình lại nỡ tính cuộc chia rẽ anh em bằng cách đi ăn mảnh, ông
ấm phải bất bình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.