CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 76

mã kể cũng sang trọng, thoạt đầu thằng Xuân độ ấy mới 15 tuổi khi đội lốt
học trò, khi đội lốt cậu Ngẩu nhà quê, đã lăn lộn trong những đám vã, đám

trếch

[42]

trước khi được đụng chạm với phái thợ, phái thầy.

Trước người ta gọi nó là thằng, sau người ta lên chức nó là bác. Sau nữa

đến thầy, sau cùng đến ông. Vốn là kẻ tinh khôn, anh chàng Xuân coi đời là
một lớp học. Sự lịch thiệp tìm ở cái giao tiếp, sự kiến thức góp nhặt được
trong báo chí, anh chàng Xuân càng sống càng biết đóng đủ mọi vai kịch
trên sân khấu cuộc đời.

Ta chẳng nên lấy gì làm lạ khi thấy con người ấy đội lốt một ông tham

Ngọc nào đó, đến những chỗ sang trọng, trí thức, có thể đả động được cả
đến cái bộ mặt trái của Hội Quốc Liên!

*

* *

- Ấy kìa bác!

- Phải, tôi vẫn chờ bác từ nãy đến giờ. Ngồi làm gì mà lâu thế? Hẳn ấm

B… đã làm bản cáo trạng buộc tội tôi cho bác nghe chán chê mê mỏi ra
rồi…

Tôi gạt cái ý nghĩ nghi hoặc của “Tham Ngọc”.

- Không, có quái gì đâu!…

Giời mưa phùn, chúng tôi cũng cứ dấn bước đi luôn mấy phố. Anh Xuân

gọi xe, mời tôi cùng lên rồi bảo phu kéo:

- Đến Hàng Buồm…

Tôi nghĩ đến tôi mà buồn cười. Tự nhiên vào làng b…, chẳng có đất nào

cả mà hưởng đã vô số! Rồi lại được nghe ông này kể lể tâm sự vì bực mình
với ông kia.

Chúng tôi vào một cửa hiệu. Cầm đến đũa bát, câu hỏi thứ nhất của tôi

với “Tham Ngọc” là muốn biết anh ta đã thịt ông chú họ của tôi mấy chục
chuyến rồi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.