CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 79

X

Canh tài bàn… tay tư

Chúng tôi đã từ cửa hiệu bước ra, đi.

Anh Xuân đưa khuỷu tay khẽ hích tôi một cái:

- Kìa trông kìa!… Có khác gì một con cò bợ không?

Tôi nhìn thẳng ra trước mặt… Thì ra anh Xuân nói anh Vũ. Phải, một

anh Vũ vận Âu phục bảnh bao lắm: cái mũ dạ hội chịt xuống lông mày, cổ
áo khoác ngoài kéo lên kín gáy, như một con cò bợ, giữa đám đông người,
anh vẫn có vẻ mơ màng, cứ lừ đừ, đếm từng bước một mà đi. Ngắm anh ta,
tôi không thể nhịn được cười.

Anh Xuân:

- Cái mặt lầm lầm như… chó ăn vụng bột kia là mặt anh b… sa hố hay

đã bử, bác đoán xem nào.

Tôi đoán phỏng ngay:

- Dễ thường… sa hố!

Cuộc đánh đố chưa ngả đứt về mặt nào, anh Vũ đã nom thấy chúng tôi.

Anh ta cuống người lên y như bắt được của:

- Ô hay nhỉ! Té ra lại anh em mình! (Anh ta hỏi riêng Xuân): Thế nào?

Chợ Chu có gì bổ ích không? (rồi quay hỏi tôi) - Gớm, sao lâu bác không
đến chơi thế?

Nhân lúc cao hứng, tôi nghiêm sắc mặt, nói đùa:

- Vừa tối hôm qua đến tìm bác nhưng không gặp! Khỉ quá, vừa lỡ mất

một canh tài bàn! Có hai con mòng sộp ghê!…

May chưa! Tôi bịa thế mà ra tối hôm trước, anh Vũ vắng nhà thật! Anh

ta giương tròn đôi con mắt, vừa lấy làm lạ và lấy làm tiếc nuối:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.