CẨM CHƯỚNG ĐỎ - Trang 11

là sở trường của Thuyên mà. Thuyên có thể soạn kịch, lại có giọng hát hay
nên không có phong trào văn nghệ nào của trường mà Thuyên lại bỏ qua.
Thuyên nói nhanh:
- Đóng kịch hoặc chỉ hát thôi sẽ hay hơn hả Trúc Anh?
- Mỗi lớp chỉ có 15 phút thôi, làm ngắn mà lại hay mới ổn được. Để ngày
mai đến lớp tụi mình bàn với các bạn xem sao.
- Vậy đi há!

Thuyên nói dứt câu thì cả hai đã đến nhà gởi xe.

Chầm chậm, Thuyên và Trúc Anh đạp xe trên đường, con đường đầy lá
bàng rụng và cỏ khô. Mùa thu, những góc phố quen thuộc bỗng trở nên đẹp
và thơ mộng hơn đôi chút. Ai bảo miền Nam không có bốn mùa, Thuyên
thì cảm thấy mỗi mùa đều trải ra những nét khác nhau rõ rệt. Trúc Anh đạp
xe bên cạnh Thuyên, thầm đoán xem cô bạn đã mơ mộng đến tận nơi nào
trong buổi chiều thu êm ả này.
- Trúc Anh, đi mua hoa… cúc đi! - Thuyên chợt đề nghị:
- Nhưng… chiều rồi. Mà sao bữa nay lại là hoa cúc, không phải cẩm
chướng đỏ nữa sao?
- Tự dưng Thuyên muốn cắm một lọ hoa cúc ở bàn học vào đầu thu quá!
Vào tiệm hoa đi… - Thuyên nài.
- Được rồi. Sợ cô “tiểu thư” này quá!

Trúc Anh nhấn pê-đan, quẹo sang góc đường bên trái. Nhìn Thuyên tươi
tắn bên những bông hoa cúc, Trúc Anh thấy là lạ. Vậy là cả hai đứa đã 18
rồi ư? Năm tháng có giữ mãi được những phút giây vô tư này?

Đêm văn nghệ trường thật sôi động, nhất là với tụi “nhóc” lớp 10, tuy mới
vào trường nhưng chúng chẳng chịu thua ai, các tiết mục đều rất đặc sắc.
Thuyên xem mà thấy mê. Cuối cùng, thời điểm dành cho khối 12 đã đến.
Thuyên nhẹ nhàng bước lên sân khấu trong bộ áo dài trắng, làm người dẫn
chuyện cho một vở kịch ngắn do chính Thuyên viết mang tên “Cẩm chướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.