CẨM CHƯỚNG ĐỎ - Trang 15

Bùi Đặng Quốc Thiều

Cẩm chướng đỏ

Đánh máy: Snow flakes

Chương 3

Như về đến nhà thì đã hơn 11 giờ khuya, cánh cổng im ỉm đóng. Như
không dám bấm chuông, sợ làm ba thức giấc. Nhưng khi Như vừa dựa lưng
vào tường thì cánh cổng xịch mở. Như giật mình:
- Mẹ! Mẹ chờ con ở ngoài này hả mẹ?
Mẹ dạo này hốc hác quá. Bà đứng trước mặt Như trong chiếc áo ấm cũ tách
biệt với ngôi nhà sang trọng, làm Như cảm thấy thật xót xa.
- Vô đi con! Chắc con lạnh lắm rồi. Đi khẽ thôi, kẻo ba con thức đó!
Bàn tay mẹ khẽ chạm vào Như. Tay mẹ lạnh quá!
- Thôi, mai mốt con chẳng đi thế này nữa đâu. Văn nghệ trường cũng mặc
kệ. Để mẹ chờ, con xấu thiệt! Mẹ vô ngủ đi, con khép cổng cho.
Như đẩy mẹ vào nhà, quay ra khép cổng để giấu vội dòng nước mắt sắp
trào ra. Mẹ Như lúc nào cũng có dáng vẻ chịu đựng như vậy. Bà yêu chồng,
thương con hết mực. Mà ba thì… Như vô tư, mạnh mẽ trước mặt mọi
người nhưng mỗi lần nhìn mẹ, Như lại cảm thấy nao lòng.
Mẹ Như đứng nhìn con gái rảo chân bước vào phòng rồi mới nhẹ nhàng
nằm xuống chiếc giường nệm đang run lên từng nhịp vì tiếng ngáy và nhịp
thở của ba. Bà cảm thấy sợ chiếc giường mới này, cả ngôi nhà sang trọng
này nữa. Những thứ này dường như đang kéo vợ chồng bà ra xa nhau hơn.
Trằn trọc một lát, bà mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Như đã thay quần áo xong, đứng lặng bên cửa sổ ngắm những vì sao tỏa
sáng trên bầu trời. Nhà mới, trường mới, bạn mới, không phải tất cả đều tốt
đẹp. Như nhớ con sông ở quê, nhớ hàng dâm bụt trước nhà, nhớ cả những
đứa bạn lúc nào cũng nguýt dài với Như. Đến đây từ mùa hè nhưng cho tới
giờ, Như vẫn chưa quen được với căn nhà này, những bức tường lạnh giá…
Như dễ thích nghi với cuộc sống mới vì bản tính hoạt bát, nhưng trong tâm
hồn lại thấy lạc lõng, trống trải. Tất cả cũng chỉ bởi vì những thay đổi của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.