CẤM CUNG DIỄM SỬ - Trang 445

Vừa vào điện đường, di tượng Hàm Phong và Đồng Trị đã đập

vào mắt Từ Hy Thái hậu. Nước mắt Từ Hy lã chã rơi xuống, ba ta
rút chiếc khăn thêu hoa ra lau rồi đứng lặng hồi lâu trước di tượng
Hàm Phong, lòng đầy chua xót, đứng trước Hàm Phong ba ta không
khỏi không nhớ lại câu chuyện cũ: trên “mật chiếu” mà Hàm Phong
đưa cho Nữu Hộ Lộc thị lúc lâm chung có hai chữ “ngự thưởng”, mật
chiếu nói: “Nếu Lạp Thị kia cậy có con trai kế ngôi Hoàng đế,
kiêu ngạo ngang ngược bất chấp phép tắc, ỷ thế hiếp người sẽ bị
trừng phạt theo phép nhà...”. Nếu không phải Đông Thái hậu Nữu
Hộ Lộc thị nói ra thì ta vẫn mông muội chẳng biết gì. Nếu không
biết diệt bọn Túc Thuận, tám tên đại thần phụ chính kia thì hậu
quả thật không thể tưởng tượng nổi. Nghĩ đến đây, bất giác Thái
hậu trợn tròn hai mắt, khí bốc lên đầu. Khi bước đến trước di
tượng Hoàng đế Đồng Trị, hàng trăm sợi dây tình cảm đang xen
trong lòng Thái hậu. ba ta nghĩ: Con à, con là Hoàng đế thứ tám kể
từ khi khai quốc, có vị Hoàng đế nào từng bị chứng bệnh như con
không? Nghe nói con chơi bời kỹ nữ, thật là mất thể diện tổ tông,
nhưng hận là ngự y cũng giấu ta, nói con bị bệnh “đậu mùa” gì đó.
Xem ra chỉ có Lý Liên Anh mới là nô tài đáng tin cậy. Lại nghĩ: “Nếu
Đồng Trị không chết sớm thì Quang Tự sẽ không kế ngôi Hoàng
đế, cũng sẽ chẳng có những thứ khốn nạn như duy tân biến pháp
con khỉ gì đó được?”.

Ngày thứ ba sau khi đến Thịnh Kinh, Thái hậu nói với Lý Liên

Anh:

- Quả là xem cảnh không bằng nghe cảnh, ở đây đúng thật không

bằng kinh thành. Tục ngữ có câu: “Đi một ngày đàng học một sàng
khôn”. Chúng ta đến đây chẳng qua cũng là vì thế.

Lý Liên Anh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.