CẤM CUNG DIỄM SỬ - Trang 90

không?

Lúc đó Ngô Đường đã mê man bất tỉnh. Từ Hy chờ mãi không

thấy phản ứng gì cũng thấy nghi hoặc hay người này không phải
Ngô Đường? Thái hậu một mặt lệnh cho An Đức Hải đưa ông ta sang
phòng phía Tây nghỉ ngơi một chút, một mặt chăm chú đọc lại hồ sơ
vụ án Ngô Đường đang bày trước mặt, lòng thầm nghĩ nếu là
nhầm họ nhầm tên thì sẽ đưa người này trở lại nhà giam. Nhưng
sau khi đọc kỹ tập hồ sơ do An Đức Hải trình lên, Thái hậu biết
người này đích thực là Ngô Đường, không sai rồi.

An Đức Hải, sau khi thấy Ngô Đường đã tỉnh lại liền vặn vẹo hỏi

đi hỏi lại nhiều lần, cũng khẳng định đây đúng là Ngô Đường, đã
từng là tri huyện Thanh Giang, liền nói rõ cho Ngô Đường biết
đầu đuôi sự việc. Ngô Đường nghe xong mới cảm thấy bình tâm trở
lại. Liền đó, An Đức Hải lại đi bẩm tấu với Thái hậu. Từ Hy nghe
xong, nói:

- Tiểu An Tử, hãy nói với Ngô Đường là phải giữ bí mật chuyện

năm xưa dâng 200 lạng lên thuyền tang, tuyệt đối không được để
người ngoài biết đâu đấy nhé. Bảo ông ta hãy đến Tứ Xuyên nhận
chức, chịu khó lập công báo hiếu triều đình, không được ngang
ngược tham ô hối lộ như trước nữa.

Ngô Đường nghe An Đức Hải truyền lại ý chỉ của Thái hậu xong

liền quỳ mọp xuống khấu đầu lạy tạ rồi lên đường nhận chức.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chỉ chớp mắt mười mấy năm

đã trôi qua. Tháng 6 ở Bắc Kinh, trời oi ả như trong lò nung, người
nào người ấy giam mình trong nhà. Không khí ngột ngạt, bức bối
đến chó cũng tìm chỗ râm nằm ẹp xuống lấy hơi mát của đất,
thở phì phò. Hoa thạch lựu nở đỏ rực như đuốc. Hoa bìm bìm không
chịu nổi cái nóng như lửa đốt buồn rầu rũ rượi lả cúi cả xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.