CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 169

Dựa theo tư liệu mà cô ta nắm được, cô gái tên Ôn Hàn này mới hai mươi
tuổi, là một người bình thường. Đối phó với cô gái này chỉ cần một người
đàn ông là đủ.

Đúng lúc người đàn ông đứng lên, chuẩn bị đuổi theo Ôn Hàn, trên cầu
thang xuất hiện mục tiêu của bọn họ.

Trình Mục Vân thong thả đi xuống. Anh mặc bộ đồ rộng và quê mùa của
người bản xứ. Nhóm người nước ngoài có mặt ở đây đều đã được xem hồ sơ
của anh ở Moscow mười năm trước. So với tấm ảnh quý giá lưu trong hồ sơ,
Trình Mục Vân bây giờ có nhiều điểm khác biệt.

Ánh mắt anh hồi ấy sắc bén đến mức tựa hồ có thể xuyên qua tấm ảnh, dõi
thẳng vào nơi sâu thẳm trong linh hồn họ. Còn vào thời khắc này, người đàn
ông đang đi xuống cầu thang kia đã thay đổi rất nhiều, dường như càng trở
nên trầm tĩnh hơn.

Người đàn bà tóc nâu lập tức giơ tay kéo tên cộng sự chuẩn bị đuổi theo Ôn
Hàn. Cô ta đã thay đổi ý định, bởi vì cô ta có cảm giác, dù nhóm của cô ta
có bảy, tám người nhưng cũng chưa chắc đã khống chế được Trình Mục
Vân.

“Hi! Bà xã của anh hình như lại lên cơn rồi.” Cô ta nhiệt tình chào hỏi Trình
Mục Vân bằng tiếng Anh: “Anh có cần tôi và bạn bè của tôi giúp anh đi tìm
cô ấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.