CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 200

việc gì phải đấu tranh tư tưởng nhiều. Nghĩ đến đây, cô liền đi xuống tầng
hai, nhẹ nhàng mở cửa.

Đang ngắm cảnh sắc ngoài bờ sông, nghe thấy tiếng động, Trình Mục Vân
liền ngoảnh đầu, nheo mắt nhìn Ôn Hàn.

Cô gái trẻ này nhất định không hiểu, kể từ khi quen biết, anh đã cho cô bao
nhiêu cơ hội tránh xa anh. Như vừa rồi, cô hoàn toàn có thể tắm xong rồi lên
giường đi ngủ, ngày mai theo những thầy tế trẻ tuổi quay về vườn cafe.

Khi Ôn Hàn đi đến trước mặt Trình Mục Vân, trong đầu anh bật ra ý nghĩ:
Người không biết nên mới chẳng có gì sợ hãi. Cô thật sự không hiểu, giữa
tình yêu và mạng sống, đương nhiên phải chọn vế sau.

Trình Mục Vân giơ tay về phía cô.

Ôn Hàn đặt tay mình vào tay anh. Anh hơi dùng sức, kéo cô ngồi lên đùi
mình. Một con chó lông vàng đi tới, Ôn Hàn liền sờ đầu nó.

“Chó ở đây hay ăn thịt người lắm đấy.” Anh cất giọng bình thản.

Ôn Hàn vội vã thu tay về, có chút sởn gai ốc. Cô tự nhủ, mình có nên đi rửa
tay hay không? Như đọc được ý nghĩ của cô, Trình Mục Vân liền cầm bàn
tay đó, đưa lên môi hôn.

Vào thời khắc bờ môi anh chạm vào ngón tay cô, nỗi bất an tích tụ từ hôm ở
ngôi đền được xóa nhòa trong giây lát. Ôn Hàn thậm chí còn có chút tủi
thân. Kể từ khi đặt chân vào ngôi nhà này, cô đã cảm thấy không thoải mái.
Cho đến bây giờ, tâm trạng đó vẫn chưa tan biến, nhưng cô không biết mở
miệng thế nào. Chẳng nhẽ hỏi thẳng, anh coi em là gì? Người đàn bà kia là
ai?

Trình Mục Vân không nói một lời, thò tay vào cổ áo Ôn Hàn. Ngón tay linh
hoạt vuốt ve làn da mịn màng sau lưng cô. Anh cúi xuống, nhìn đăm đăm bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.