CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 240

Có lẽ người phụ nữ trước mặt cuối cùng biết được một số chuyện nên thông
suốt hơn. Nhưng cô không rõ, tầng sương mù bảo vệ cô cũng đã tan biến.
Phó Minh cố tình dẫn cô đến nơi này, cố tình để cô nghe thấy những điều
này.

Đây là hành động trả đũa của anh ta. Tên đó thù rất dai.

Thật ra, trong cuộc đối thoại nãy giờ, Trình Mục Vân luôn cố gắng thốt ra
những câu đơn giản và trực tiếp. Thế nhưng, Ôn Hàn vẫn nắm được thông
tin trọng điểm.

Anh đang cân nhắc một khả năng, liệu có nên đưa Ôn Hàn đi. Một khi đã
biết được sự thật, bắt cô diễn kịch với bốn người kia là điều rất khó.

Nhưng rõ ràng, khả năng này không thể thực hiện.

Anh buông người Phó Minh, tiện chân đá anh ta một cái: “Đã nhận được câu
trả lời mà cậu muốn thì mau ngoan ngoãn quay về đóng kịch cho tôi, đồng
thời chứng minh với tôi rằng cậu không phải là kẻ phản bội.” Ngữ khí của
anh nhẹ nhõm nhưng ánh mắt rất lạnh.

Sự phẫn nộ của Phó Minh vừa rồi không phải là giả. Nhưng thái độ của
Trình Mục Vân cũng rất rõ ràng. Ở thời điểm này, anh không tin bất cứ
người nào.

Phó Minh bò dậy, xoay xoay cánh tay: “Tôi đến để khuyên anh hãy suy nghĩ
kì. Cái chết của Châu Khắc là sự cảnh cáo của ông trời dành cho anh. Anh
cứ cố chấp như vậy, đến cuối cùng có khả năng cả bốn chúng tôi đều chết ở
nơi này để cho anh được như ý nguyện.” Anh ta liếc Trình Mục Vân một
cái, không nói thêm một lời, đi thẳng ra cầu thang.

Lúc anh ta đi ngang qua Ôn Hàn, cô bị dáng vẻ u ám của anh ta dọa cho
hoảng hốt, lập tức lùi lại phía sau nửa bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.