CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 241

Khi Phó Minh hoàn toàn khuất dạng, cuối cùng Ôn Hàn cũng lấy lại bình
tĩnh. Cô hỏi nhỏ: “Anh không sao đấy chứ?”

Trình Mục Vân mặc áo sơ mi: “Hồi nãy em nghe được gì rồi?”

Trống ngực đập thình thịch, Ôn Hàn nói nhỏ: “Bọn anh xa cách mười năm.
Lần này trở về, anh gọi bốn người đến đây là nhằm mục đích… bắt nội gián.
Trong số bọn họ có một người là kẻ phản bội.”

“Còn gì nữa không?”

“Phó Minh và anh quen nhau từ nhỏ, quan hệ rất thân thiết. Chị gái anh ta
từng vì anh mà bị xử tử hình. Trần Uyên là người luôn bảo vệ anh. Còn
nữa…” Ngừng vài giây để hồi tưởng lại lời nói của Phó Minh ở vườn cafe
và trong căn phòng này, cô tiếp tục lên tiếng: “Anh ta rất tức giận, bởi vì anh
nghi ngờ bốn người bọn họ. Vì thế, tối nay anh ta đến tìm anh để nói lý lẽ.”

Cô cố tình dùng từ “lý lẽ” chứ không nhắc tới cuộc xung đột của hai người
đàn ông vừa nãy.

“Còn gì nữa?”

Còn thì còn, nhưng hình như không phải là thông tin hữu dụng: “Thời niên
thiếu, anh phạm phải sai lầm lớn nên từng bị ngồi tù, chắc là tầm từ mười
bốn đến mười sáu tuổi.”

Ở Moscow dưới mười bốn tuổi không bị truy cứu trách nhiệm hình sự, tròn
mười sáu tuổi mới phải chịu trách nhiệm hình sự. Khoảng thời gian hai năm
ở giữa là giai đoạn “màu xám”, phạm tội rất nặng mới bị khởi tố. Nhưng tòa
án sẽ xem xét tình hình cụ thể để đưa ra bản án thích hợp.

Nhắc tới mới nói, cũng phải cảm ơn cậu hàng xóm hay gây chuyện thị phi
đã giúp cô biết được những kiến thức pháp luật này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.