CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 252

Ôn Hàn khóc dở mếu dở: “Rõ ràng là bị anh dọa đấy chứ.”

Về điểm này, Trình Mục Vân làm sao có thể lừa cô. Hồi làm luận văn khoa
học xã hội ở trường đại học, cô từng nghiên cứu rất nhiều động vật. Khi ấy,
cô cảm thấy chim công là một loài động vật thú vị.

Lúc nó thích bạn hoặc nó cảm thấy bạn đang uy hiếp đến tính mạng của nó,
nó sẽ bày ra tư thế đẹp đẽ nhất của mình. Ôn Hàn chợt phát hiện, đặc điểm
này rất giống con người Trình Mục Vân.

Trình Mục Vân không định tiếp tục cuộc sống ở ngôi nhà tồi tàn, không đồ
gia dụng hiện đại này. Thế là anh cùng cô quay về ngôi nhà hai tầng kiểu
biệt thự màu trắng kia. Trong trang viên này có rất nhiều ngôi nhà độc lập
như vậy.

Người giúp việc và đám nhân viên phụ trách công tác chuẩn bị cho buổi lễ
xuất gia đang hết sức bận rộn. Không ai chú ý đến hai người.

Ôn Hàn thay bộ quần áo sạch. Lên tầng hai, cô nhìn thấy bốn người đang
ngồi quanh bàn đá ở ngoài ban công, cười nói vui vẻ. Trên bàn là giỏ xoài
mà Trình Mục Vân mua về.

“Đại hòa thượng! Anh mua xoài làm gì? Không có loại quả amla mà anh
giới thiệu lúc ở trên tàu hỏa ư?” Tiểu Trang vừa bóc vỏ vừa mở miệng hỏi.

“Lời nói của hòa thượng mà cậu cũng tin?” Phó Minh thò tay chọn quả:
“Loại quả đó chẳng ra gì nên không ai ăn. Lúc ở trên tàu hỏa, anh ta chỉ nói
chơi mà thôi. Loại quả nổi tiếng nhất của Ấn Độ chính là xoài.” Anh ta tung
một trái cho Trần Uyên, Trần Uyên bắt lấy, để xuống bàn chứ không ăn.

“Ấn Độ có một loại xoài chỉ cần dùng ống mút là được. Tôi chẳng muốn bóc
bằng tay tí nào, bẩn chết đi được ấy.” Châu Châu lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.