CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 251

bình thường bán đầy ở chùa chiền Trung Quốc, thường là một tấm thẻ bằng
kim loại.

Trình Mục Vân tháo dây, đeo lên cổ Ôn Hàn. Ôn Hàn không biết anh kiếm
cái này ở đâu ra, cứ như đã chuẩn bị từ lâu. Cô sờ vào bên trong, mặt là một
thứ có hình thù kỳ dị, giống một miếng gỗ nhỏ.

Đây là trò lừa đảo phải không?

Tựa như đọc được suy nghĩ của cô, Trình Mục Vân cúi người, ghé tai cô nói
nhỏ: “Không sai. Hòa thượng bọn tôi thường dùng cái này để lừa đảo. Em
hãy giữ gìn, đừng để mất.”

Trên đường quay về trang viên, hai người dừng lại mua xoài. Nhân lúc anh
chọn xoài, cô hiếu kỳ lôi thứ trong túi bùa hộ thân ra xem. Nó to bằng đầu
ngón tay, hình thù không theo quy tắc nào, giống như thực vật được phơi
khô. Rốt cuộc là thứ gì nhỉ?

Lúc họ về đến trang viên, chim công đã được người giúp việc thả ra ngoài.
Có tất cả năm, sáu con, gồm ba con đực. Ôn Hàn cất giọng tiếc nuối: “Đáng
tiếc là chúng không xòe đuôi.”

Nghe cô nói vậy, Trình Mục Vân đi đến trước một con chim công đực. Anh
nhặt hai hòn đá nhỏ, kẹp giữa hai đầu ngón tay rồi cọ cọ vào nhau.

Ôn Hàn còn tưởng anh dùng hòn đá để tấn công con chim công. Nào ngờ
anh chỉ nhìn chim công bằng ánh mắt uy hiếp như thể anh sẽ xông lên bất cứ
lúc nào. Con chim công dừng bước, cũng nhìn anh chăm chú.

Trình Mục Vân “suỵt” một tiếng. Con chim công đột nhiên xòe đuôi, kêu
một tiếng rồi bỏ chạy.

“Em xem, nó cũng cho rằng em rất xinh đẹp.” Trình Mục Vân mỉm cười
đứng lên: “Nó xòe đuôi là để bày tỏ lòng ái mộ đến em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.