CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 253

Bầu không khí tương đối đầm ấm, giống một buổi tụ tập bạn bè lâu năm.
Đám người này tuy nhiều khi làm cùng một việc nhưng chưa bao giờ giới
thiệu về mình… Bây giờ, dường như mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm.

Ôn Hàn cởi giày, ngồi ở ghế gấp, ngoan ngoãn bóc vỏ xoài. Bên ngoài có hai
thanh niên Ấn Độ đang cầm ống nước vừa hát vừa tưới cây. Cô vừa ăn xoài,
vừa âm thầm quan sát bốn người.

Trình Mục Vân vừa nói cho cô biết, Châu Châu là bạn gái của Châu Khắc,
cũng là em họ của anh. Ngay cả Phó Minh cũng không biết thân phận của cô
ta.

“Chị không ăn sao?” Cô hỏi Châu Châu. Cô ta mím môi cười, khẽ lắc đầu.

Ngoài Tiểu Trang và Ôn Hàn, mọi người dường như không có hứng thú với
túi xoài mà Trình Mục Vân mua về. Tiểu Trang và Ôn Hàn cũng cảm thấy
chỉ bọn họ thèm ăn. Hai người đưa mắt nhìn nhau, có chút xấu hổ. Tự đáy
lòng, Ôn Hàn đánh giá cậu thanh niên này là người tốt. Tất nhiên, cô không
dám làm ảnh hưởng đến phán đoán của Trình Mục Vân.

Ôn Hàn bỏ vỏ xoài lên bàn. Châu Châu rút một tờ giấy ướt đưa cho cô: “Cô
đừng học đám đàn ông, lau tay vào quần. Buồn nôn chết đi được.”

Ôn Hàn cười cười: “Cảm ơn chị.”

Tiểu Trang lập tức đưa mắt về phía Phó Minh. Ôi mẹ ơi, đại hòa thượng giỏi
thật đấy, hai người phụ nữ trở nên hòa hợp từ lúc nào vậy?

Thái độ của Phó Minh như thể chưa từng xảy ra chuyện tối qua. Nhưng anh
ta cũng chẳng có hứng thú, nên gắt với Tiểu Trang: “Cậu nhìn tôi làm gì, ăn
xoài của cậu đi.”

Trời nắng chói chang. Trần Uyên đứng dậy đi lấy cái ô lớn đặt lên bàn đá,
che nắng cho mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.