CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 275

Cho đến bây giờ, đối với cô, cái tên Trình Mục Vân vẫn là câu đố không có
lời giải. Có lẽ suốt cuộc đời, anh cũng chẳng nói cho cô biết quá khứ tăm tối
nhất của mình, con đường mà anh đi qua, những kẻ độc ác mà anh từng gặp,
nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, kể từ giây phút đầu tiên gặp gỡ, cô đã
không thể thoát khỏi anh.

“Lúc mới đến Trung Quốc, tiếng Trung của anh rất tệ phải không?”

“Đây là một câu hỏi khiến người khác khó xử đấy em yêu. Em có thể tưởng
tượng ra cảnh một nhà sư tụng kinh bằng tiếng Nga không?”

Ôn Hàn mỉm cười, trong lòng ngày càng bất an.

Thái độ của anh đối với cô dường như không giống những lúc anh nói tiếng
Trung. Điều này có nghĩa anh đang quyết định điều gì đó, hay là do quá đau
đớn sau cái chết của hai người anh em mà anh nhớ tới quãng thời gian ở
Moscow?

Như nhìn thấu suy nghĩ của Ôn Hàn, Trình Mục Vân bế cô ngồi dậy, hôn
một đường từ xương đòn lên vành tai cô: “Tôi nhớ ra, hôm vừa rồi dùng
nguyên liệu tương đối đặc biệt để vẽ cho em. Có lẽ mấy tháng sau, Henna
Tattoo trên người em vẫn còn hiện rõ. Nếu không phiền, tới lúc đó em hãy đi
xăm theo hình vẽ của tôi. Hãy tin tôi, chắc chắn em không tìm được thợ có
tay nghề tốt hơn tôi ở Moscow.”

Ôn Hàn khẽ gật đầu. Anh từng nói tháng sau sẽ đưa cô về Moscow.

“Ở đất nước này, Henna Tattoo mang đến những điều tốt lành và như ý. Vào
những thời điểm quan trọng, phụ nữ đều vẽ, ví như đính hôn, kết hôn.”
Ngón tay Trình Mục Vân lướt từ trên ngực cô xuống bụng: “Mang thai bảy
tháng và lúc lâm bồn.”

Mỗi câu từ của anh đều đâm thẳng vào trái tim cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.