CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 287

Bầu không khí đóng băng trong giây lát, mọi người đều trầm mặc. Cuối
cùng, vẫn là Phó Nhất Minh phá vỡ sự im lặng: “Vừa rồi tôi đã báo cáo lên
Tổng bộ. Tôi cũng đứng ra bảo đảm rằng Trình Mục Vân không tiến hành
bất cứ cuộc điều tra bất hợp pháp nào, tổ hành động của chúng tôi không có
nội gián, cái chết của Trang Diễn là sự cố bất ngờ, vì trúng độc thực phẩm.
Đợi bản báo cáo khám nghiệm tử thi từ Moscow là có thể nói rõ tất cả.”

Ba người thẩm vấn đều ngây ra.

“Xin hỏi, chúng tôi có thể đi được chưa?” Phó Nhất Minh cúi xuống nhìn vị
lãnh đạo.

“Xin hãy chờ một lát, tôi cần xác nhận tới Tổng bộ.” Vị lãnh đạo chỉ vào
một cái ghế.

Phó Nhất Minh nhún vai, ra chiều mình không cần ngồi.

Nhân viên ghi biên bản gửi tin về Tổng bộ. Ba phút sau, anh ta nhận được
thông báo: Thả người, tiếp tục giám sát.

Vị lãnh đạo thở phào nhẹ nhõm, đưa tay về phía cửa ra vào: “Các anh có thể
đi được rồi. Chỉ là, chúng tôi sẽ giám sát mọi hành động của anh ta trong
thời gian ở Ấn Độ.”

Phó Nhất Minh gật đầu: “Không thành vấn đề. Các anh có thể cử người
giám sát Trình Mục Vân nhưng không có quyền đưa anh ta đi, trừ khi tôi
chết.” Nói xong, anh ta bước đến trước mặt Trình Mục Vân: “Chúng ta đi
thôi.”

Trình Mục Vân thản nhiên đứng dậy, cầm áo khoác vắt trên thành ghế. Anh
mỉm cười với người phiên dịch, nói bằng tiếng Nga: “Cảm ơn anh.”

Cho đến lúc rời đi, Trình Mục Vân không hề nhìn Trần Uyên lần nào. Phó
Nhất Minh đảo mắt qua quân hàm trên cầu vai bộ cảnh phục của Trần Uyên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.