CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 285

“Anh cần tôi giải thích gì chứ?” Trình Mục Vân không hiểu.

“Đoạn băng rõ rành rành ra đấy. Phó Nhất Minh phát hiện ra anh đang điều
tra kẻ phản bội nên mới tranh cãi với anh.” Vị lãnh đạo nói.

Trình Mục Vân nhún vai: “Lẽ nào anh không nghe thấy, tất cả đều chỉ là suy
đoán của Phó Nhất Minh? Lúc bấy giờ tôi đang đau lòng, vậy mà cậu ta còn
muốn giết tôi. Anh cảnh sát này, anh nên biết, Phó Nhất Minh không chỉ có
ngoại hình như con gái, tính cách cũng giống đàn bà, dễ nổi nóng, hay ngờ
vực, làm việc theo cảm tính, hơn nữa còn rất nhỏ nhen, có thù tất báo. Cậu ta
vẫn còn tức tôi về chuyện mười năm trước, tôi bỏ đi không một lời từ biệt,
còn oán trách tôi đến tận bây giờ.”

Nghe những lời này, Mạnh Lương Xuyên không nhịn nổi liền đưa mắt ra
ngoài cửa sổ, ngắm cánh đồng hoa hướng dương phía xa xa.

“Cậu ta thường vô duyên vô cớ nổi cáu, hay suy diễn lung tung. Về điểm
này, anh có thể hỏi người ở Moscow. Tôi đã sớm quen rồi.” Trình Mục Vân
gượng cười: “Nhưng không có nghĩa tôi thừa nhận lời nói của Phó Nhất
Minh, đặc biệt là những lời chỉ trích vô căn cứ.”

Trình Mục Vân trả lời đâu ra đấy, không một chút sơ hở. Dẫu sao trong đoạn
băng ghi âm, anh cũng không nhiều lời. Những lời mà người phụ nữ tên Ôn
Hàn nói cũng chẳng liên quan đến kẻ phản bội. Nói chung, chỉ có Phó Nhất
Minh chỉ trích anh trong tâm trạng phẫn nộ.

Ba người phía cảnh sát lại trầm mặc. Cuộc thẩm vấn của bọn họ đã thật sự
kết thúc. Bây giờ, họ chỉ biết chờ đợi mệnh lệnh của Tổng bộ, liệu có đưa
Trình Mục Vân đi hay không?

Đây là một vấn đề nan giải. Nói một cách đơn giản, Trình Mục Vân từng
nhúng chàm nhưng sau đó “tẩy trắng” thành người anh hùng, thành một
truyền kỳ. Bây giờ nếu bảo anh là “đen” thì chẳng khác nào phủ nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.