CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 284

Vị lãnh đạo trầm ngâm một lúc mới mở miệng: “Anh Trình Mục Vân! Anh
nên biết, tuy chỉ là một cảnh sát bình thường nhưng Trang Diễn không thể hi
sinh một cách tùy tiện như thế.”

“Đó là lẽ dĩ nhiên.” Trình Mục Vân gật đầu: “Tôi cũng hy vọng các anh sớm
tìm ra sự thật.”

Vị lãnh đạo đưa mắt về phía Mạnh Lương Xuyên.

Mạnh Lương Xuyên lắc đầu: “Tôi không rõ chuyện này. Trình Mục Vân
chưa bao giờ nói với tôi về vấn đề nội gián.”

Vị lãnh đạo lại nhìn Trần Uyên. Trần Uyên đã sớm có sự chuẩn bị để đối
phó với những lời biện bạch của Trình Mục Vân. Anh ta tháo kính, đưa cho
vị lãnh đạo: “Ở đây có máy ghi âm.”

Cấp dưới của vị lãnh đạo đứng dậy, cầm lấy cái kính. Trình Mục Vân liếc
anh ta một cái, thảo nào thấy anh ta suốt ngày ho, chắc là để che giấy động
tác ghi âm. Nghĩ đến đây, Trình Mục Vân nhếch miệng.

Đoạn băng ghi âm là ở tầng hầm bệnh viện tối qua. Theo tiếng ho khá rõ của
Trần Uyên là nội dung cuộc tranh cãi giữa Trình Mục Vân và Phó Nhất
Minh.

“Thằng bé mới mười chín tuổi. Từ nhỏ nó đã đi theo tôi, bây giờ thì hay rồi.
Nó chết là có thể chứng minh được bản thân trong sạch, không phải nội
gián. Anh đã hài lòng chưa?” Đây là giọng Phó Nhất Minh.

“Cậu thật sự muốn giết tôi phải không?” Là tiếng của Trình Mục Vân.

Nghe xong đoạn băng ghi âm, vị lãnh đạo chờ Trình Mục Vân giải thích
nhưng anh vẫn tiếp tục uống nước cho đến giọt cuối cùng rồi để cốc xuống
bàn.

“Anh có muốn giải thích gì không?” Ông ta hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.