CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 331

Nhất định phải cứu được anh ấy, nhất định có thể...

Bầy voi đáng sợ tiếp tục tấn công đài tre. Ôn Hàn nín thở, nhịp tim như
ngừng đập.

Đúng lúc này, đài tre phát ra tiếng răng rắc, thân cây tre đứt đoạn. Sau đó,
một tiếng động lớn vang lên, đài tre sụp đổ hoàn toàn.

Đầu óc Ôn Hàn trở nên trống rỗng trong giây lát. Cô ngồi thụp xuống đất,
đờ đẫn nhìn về nơi đó.

Tiếng la hét kinh hoàng ở xung quanh và sự thật trước mắt khiến cô như bị
rút hết linh hồn. Toàn bộ cơ thể từ cơ quan nội tạng đến huyết mạch đều
không còn tồn tại.

Bầy voi cũng bị giật mình. Nhân cơ hội này, các quản tượng khống chế con
voi của mình, lớn tiếng nạt nộ, khiến chúng bình tĩnh lại. Ngay sau đó, các
quản tượng lần lượt đưa chúng rời khỏi hiện trường, chỉ để lại đống hoang
tàn đáng sợ.

Ôn Hàn đã sớm mất đi tri giác. Cô bò dưới đất, nhắm nghiền hai mắt, nấc
nghẹn, không muốn tin thảm họa vừa xảy ra là sự thật.

Hồi nãy, Trình Mục Vân còn tán tỉnh cô, còn ngầm ám chỉ đến buổi kích
tình tối nay.

“Ôn Hàn!” Có người kéo cô lên khỏi mặt đất bẩn thiu: “Ôn Hàn...”

Ôn Hàn đờ đẫn ngẩng đầu. Gương mặt nhòe nhoẹt nước mắt hiện ra dưới
chiếc mũ rộng vành chính là Trình Gia Diệc.

Một vài giây sau, Ôn Hàn đột nhiên húc mạnh vào người Trình Gia Diệc,
khiến đối phương ngã xuống đất. Cô nhanh như cắt đè lên người Trình Gia
Diệc, mắng chửi đối phương bằng tiếng Nga như bị ma ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.