CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 346

Bắt gặp ánh mắt của vị lãnh đạo, Ôn Hàn hơi ngây ra: “Ngài còn vấn đề gì
muốn hỏi tôi nữa không?”

Vị lãnh đạo nả nụ cười hiền hòa: “Hết rồi. Cô đã được tự do, cô Ôn Hàn.”

Các sợi dây thần kinh của Ôn Hàn cuối cùng cũng được thả lỏng đôi chút,
sau lưng cô ướt đẫm mồ hôi. Có trời mới biết vừa rồi cô sợ hãi đến mức nào,
mỗi một câu nói đều thử thách giới hạn chịu đựng của cô. Nói chuyện với
một vị quan chức cảnh sát xa lạ, bị thẩm vấn, bị trắc nghiệm nói dối, còn đề
xuất biết bao yêu cầu... Bây giờ hồi tưởng lại, bản thân cô cũng không dám
tin, những lời đó được thốt ra từ chính miệng cô.

Chính người đàn ông đó đã giúp cô vượt qua những thử thách này. Cô không
muốn chờ đợi một cách bị động, chờ đợi bị đưa về Moscow, hoàn toàn rời
xa môi trường sống của anh. Cô chẳng muốn quay về thế giới không có
Trình Mục Vân.

Lúc Ôn Hàn rời khỏi nơi đó, vị lãnh đạo không chỉ bảo Mạnh Lương Xuyên
đi cùng mà còn bố trí ô tô đưa cô về.

Vẫn là chiếc ô tô chở cô đến đây. Ôn Hàn ngồi vào ghế lái phụ, thẫn thờ
nhìn cảnh vật bên ngoài.

Một lúc sau, cửa xe bên tài xế mở ra. Mạnh Lương Xuyên ngồi vào, liếc Ôn
Hàn một cái: “Cô khiến tôi ngạc nhiên thật đấy. Không ngờ cô có thể lật
ngược thế cờ, còn khiến họ cho tôi đi cùng cô nữa.”

“Tại sao... anh không chịu thừa nhận rằng anh ấy đang tìm nội gián?” Ôn
Hàn hỏi. Tuy không rõ mối quan hệ giữa Trình Mục Vân và Mạnh Lương
Xuyên nhưng cô cảm thấy Mạnh Lương Xuyên chắc chắn biết chuyện này.
“Tại sao? Anh có biết không, việc loại trừ mỗi một đối tượng đều không dễ.
Khó khăn lắm mới còn lại một người...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.