CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 345

“Thứ hai, trong mấy ngày ở Ấn Độ tới đây, tôi muốn cảnh sát Mạnh Lương
Xuyên đi cùng tôi. Dù sao tôi cũng không có người thân và bạn bè ở nơi
này, còn có thể nói là... quả phụ của Trình Mục Vân.”

“Vấn đề này…”

Ôn Hàn khẽ nghiêng đầu, nói nhỏ: “Với tư cách là quả phụ của cựu tổ
trưởng tổ hành động Moscow, tôi cần người ở bên cạnh để vượt qua giai
đoạn khó khăn này. Trong số những người của các ngài, tôi chỉ tin tưởng
mình anh ta mà thôi.”

Vị lãnh đạo ngượng ngập ho khan một tiếng: “Nhưng tôi cần hỏi ý kiến của
Mạnh Lương Xuyên.”

“Ngài không thể đưa ra mệnh lệnh à? Ngài không phải là cấp trên của anh ta
hay sao?”

“Tuy không phải là cấp trên trực tiếp, nhưng về mặt nguyên tắc, tôi có thể ra
lệnh.”

“Thế thì xin ngài hãy làm đi.” Giọng cô run run, có chút khẩn cầu.

Cô gái trước mặt trông rất đáng thương. Vị lãnh đạo không đành lòng, lập
tức kêu cấp dưới truyền đạt mệnh lệnh cho Mạnh Lương Xuyên.

Một phút sau, ông ta nhận được cuộc điện thoại báo cáo kết quả khám
nghiệm tử thi, đúng là của Trình Mục Vân và Phó Nhất Minh. Bắt gặp
gương mặt nhợt nhạt của Ôn Hàn, ông ta lặng lẽ cúp máy, không cho cô biết
tin dữ.

Khi nào quay về Moscow, cô gái trẻ này sẽ hoàn toàn cắt đứt mối liên hệ với
tổ hành động, cũng chẳng có cơ hội tiếp xúc với người của ông ta. Về
chuyện Trình Mục Vân gặp nạn, cứ coi như là một bí mật vĩnh viễn bị chôn
vùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.