CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 42

Ôn Hàn lùi lại phía sau một bước.

Không đúng, cô cần gì phải trốn tránh, bởi anh ta đâu nhìn thấy cô.

Ngoài cửa sổ sáng hơn bên trong nên anh ta không thể nhìn rõ nơi này. Ôn
Hàn an ủi bản thân, lại âm thầm liếc ra ngoài. Bên dưới không một bóng
người, chắc anh ta đã quay về nhà nghỉ. Chẳng phải anh ta nói đi mua café
sao? Đi những hai tiếng đồng hồ mới quay về? Ôn Hàn nghi hoặc trong giây
lát rồi đột ngột bừng tỉnh. Cô phát hiện bản thân vừa bộc lộ sự quan tâm quá
mức tới người đàn ông đó.

Ôn Hàn cảnh báo bản thân, đừng để ý tới anh ta nữa.

Nhưng trong thâm tâm cô vẫn vương vấn một sự nghi hoặc không thể xóa
nhòa. Cô quay về giường nằm, định tiếp tục ngủ. Đúng lúc này, cô chợt nghe
thấy tiếng bước chân cồm cộp mỗi lúc một gần, sau đó là tiếng gõ cửa. Là
cửa phòng bên cạnh? Ôn Hàn quả nhiên nghe thấy giọng nói vui vẻ của
Agassi: “Gì cơ? Uống rượu? Được thôi.” “Không thành vấn đề, tôi gọi cả
mấy người bạn cùng chung vui. Còn nữa, cảm ơn café của anh.”

Tiếng bước chân của người đàn ông xa dần.

Vài giây sau, Agassi đến gõ cửa phòng Ôn Hàn, gọi cô xuống dưới, cùng tụ
tập vui vẻ thâu đêm suốt sáng với những du khách ở đây.

“Buổi tối trời mưa ở Nepal rất thích hợp với những hoạt động kiểu này.”
Agassi nói.

Ôn Hàn chẳng tìm ra mối liên hệ nào giữa “buổi tối trời mưa ở Nepal” và
“vui vẻ thâu đêm suốt sáng”, nhưng cô không thể từ chối. Bà chủ nhà nghỉ
“Tiểu Hồ ly” có sức hút rất lớn, mười mấy người khách trọ ở bốn tầng đều
nhận lời mời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.