CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 43

Một điều khiến Ôn Hàn cảm thấy yên lòng là Vương Văn Hạo và Rum
xuống tầng ba đón cô.

Có bạn đồng hành là nam giới, Ôn Hàn dù sao cũng yên tâm một chút. Cô
nghĩ, ít nhất người đàn ông đó sẽ không dễ dàng động chạm đến cô. Cô thay
bộ váy dài tới gót chân, cố tình chọn áo cao cổ, tay lửng. Chần chừ hồi lâu,
cuối cùng Ôn Hàn mới cùng Vương Văn Hạo xuống dưới tầng một. Bầu
không khí ở đó đã rất náo nhiệt. Có người kéo đàn phong cầm, diễn tấu một
bản nhạc của nước Nga.

Người có mặt đầu tiên là Rum. Anh ta vui vẻ ngồi đối diện bà chủ, hát một
khúc tình ca bằng tiếng Nga. Khi bài hát kết thúc, bà chủ cười khẽ một
tiếng, vỗ tay hoan hô, đồng thời đưa mắt nhìn Trình Mục Vân đang hút
Hookal

[1]

trên chiếc giường mềm mại “Yun, anh có muốn thử không?” Trình

Mục Vân cười cười, không từ chối.

[1]

Hookal: Còn gọi là thuốc lá nước, có nguồn gốc từ Trung Đông, được làm từ nguyên liệu thuốc lá

trộn với mật ong hoặc hoa quả.

Rum rất không vui khi anh ta chơi cả một bản nhạc nhưng vẫn không lọt mắt
xanh bà chủ xinh đẹp, ngược lại người đàn ông đang nằm ngửa ngồi nhả
khói trên chiếc giường ở góc phòng lại thu hút được toàn bộ sự chú ý của chị
ta.

Trình Mục Vân nhìn cây đàn phong cầm trong tay Rum: “Nhắc mới nhớ, lâu
lắm tôi không sờ vào nó rồi.”

“Anh học chơi đàn trước khi làm hòa thượng à?” Một cô gái tò mò hỏi. Xem
ra, cô ta đã bị quá khứ xuất gia của Trình Mục Vân thu hút: “Vậy trước kia
anh làm nghề gì?”

“Tôi ư?” Trình Mục Vân hạ giọng, thốt ra hai từ: “Buôn lậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.