CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 63

Ôn Hàn giật mình, trống ngực đập thình thịch.

Đúng lúc này, Agassi lên tiếng: “Bao giờ trời mới có nắng nhỉ? Không biết
trong mười ngày ở Nepal, chúng ta có nhìn thấy mặt trời hay không?”

“Phải xem vận may của cô mới được.” Trình Mục Vân thờ ơ đáp.

Ôn Hàn và Agassi theo Trình Mục Vân đi qua một con phố tối om rồi rẽ một
đoạn là tới tiệm vẽ Henna Tattoo mà anh giới thiệu.

Ba người đi vào. Chủ tiệm liền đứng dậy nói chuyện với Trình Mục Vân
bằng một thứ ngôn ngữ xa lạ rồi ngoảnh đầu về phía tấm rèm màu đen ở sau
lưng, nói vài câu. Một cô gái trẻ đi ra ngoài, chắp hai tay trước ngực, thốt ra
một câu tiếng địa phương, sau đó quay sang Trình Mục Vân, chờ anh dịch.

Trình Mục Vân hất cằm: “Cô ta mời hai cô lên tầng trên.” Nói xong, anh kéo
chiếc ghế ngồi xuống: “Tôi chờ các cô ở đây.”

Ôn Hàn và Agassi lên tầng trên, nhìn thấy một căn phòng được chia thành
bốn gian được ngăn cách bằng những tấm bạt khá dày. Hai gian đối diện
nhau ở gần cửa ra vào đều có người. Ôn Hàn và Agassi mỗi người một gian
ở bên trong.

Ôn Hàn đi vào, phát hiện bên trong có một chiếc giường thấp phủ tấm thảm
hoa văn Ấn Độ và một chiếc bàn nhỏ. Gian này và gian bên cạnh cũng được
ngăn cách bằng một tấm vải bạt. Cô có thể nghe rõ tiếng cười nói của khách,
là ngôn ngữ mà cô không hiểu.

Ôn Hàn còn đang phân vân chẳng biết giường có sạch hay không, đằng sau
có người vén màn gió đi vào: “Em hãy cởi áo ra và nằm lên giường.” Cô
kinh ngạc ngoảnh đầu, liền bắt gặp đôi mắt quen thuộc. Trình Mục Vân đeo
khẩu trang màu đen cỡ lớn, che hết nửa gương mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.