CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 64

Ôn Hàn há miệng, trái tim bắt đầu loạn nhịp. Trình Mục Vân nheo nheo mắt,
chỉ tay vào miệng, ra hiệu cô đừng lên tiếng. Bởi vì Agassi ở ngay gian đối
diến.

“Anh… làm gì ở đây vậy?” Ôn Hàn thì thầm.

Trình Mục Vân đặt khay đựng các tuýp thuốc màu và khăn mặt ấm lên bàn
rồi đi về phía cô.

Ôn Hàn lùi lại phía sau, đụng phải chiếc giường thấp. Trình Mục Vân kéo áo
cô. Cô liền giữ lại, đồng thời trừng mắt với anh.

Anh cúi thấp người, nói nhỏ bên tai cô: “Khách nào vào đây ai mà chẳng
phải cởi áo nằm lên giường?”

Ôn Hàn có chút do dự. Lời anh nói không sai, tuy nhiên.

Không cho cô cơ hội phản ứng, Trình Mục Vân nhanh tay cởi áo phông của
cô rồi đẩy cô nằm xuống giường. Sau đó, anh lật người Ôn Hàn để cô nằm
sấp. Anh quỳ một chân trên giường, giữ chặt cổ tay phải của cô rồi rớn
người lấy một tuýp thuốc màu.

Thuốc màu nhanh chóng phun xuống đầu ngón tay của Ôn Hàn. Thuốc màu
mát lạnh, trong khi làn da cô nóng bỏng.

Ban đầu, Ôn Hàn không thấy thoải mái, vì dù sao cô cũng chỉ mặc mỗi áo
lót, nằm sấp trên giường, ngay trước mặt người đàn ông xa lạ. Điều này
khiến cô có một cảm giác bất an. Nhưng một lúc sau, cô bắt đầu thưởng thức
tác phẩm của anh. Trình Mục Vân cụp mi, tập trung tinh thần vào làn da ở
đầu tuýp thuốc. Anh vẽ từ ngón tay Ôn Hàn đến mu bàn tay. Lúc đầu chỉ là
sợi dây leo. Dần dần, tận cùng của sợi dây leo xuất hiện một bông hoa sen

Hoa sen mọc trên dây leo quả là một sự kết hợp kì quặc.

“Ôn Hàn!” Agassi gọi cô từ phía đối diện, cách hay lớp vải bạt dày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.