CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 67

Đó là một tình yêu sét đánh.

Đến hai, ba giờ sáng, Agassi ở bên kia đã buồn ngủ díp mắt. Cô ta nói với
Ôn Hàn, vừa rồi ông chủ bảo, người đàn ông Trung Quốc nhắn lại, dù sao
cũng phải đợi một hai tiếng đồng hồ để nên màu nên hai cô gái cứ ngủ luôn
ở đây, khi nào trời sáng về nhà nghỉ sau.

Tới khi Ôn Hàn mệt mỏi rã rời, Trình Mục Vân mới thông báo, cô đã có thể
tự do hoạt động. Đâu còn sức lực hoạt động, Ôn Hàn nhanh chóng chìm vào
giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, hai cô gái đi xuống tầng dưới.

Trình Mục Vân ngồi ở chiếc sofa đơn cũ kĩ, gác chân trên kệ tủ thấp, như
thể cả đêm không rời khỏi vị trí đó. Nhìn thấy hai người, anh đứng dậy, xoay
xoay cánh tay: “Hy vọng hai quý cô có một đêm vui vẻ.” Nói xong, anh cầm
áo khoác đi ra ngoài cửa.

Khi ba người về đến khách sạn, bà chủ đang tựa vào cửa phòng dưới tầng
một, cười nói với bọn họ: “May quá anh về rồi. Có một cuộc điện thoại
đường dài gọi đến chỗ tôi, đối phương để lại số điện thoại, bảo anh nhanh
chóng gọi lại cho anh ta.”

Trình Mục Vân chào tạm biệt hai cô gái, đi vào căn phòng ở phía sau lưng
bà chủ. Anh ngồi xuống sofa, bà chủ nhanh chóng mang một cốc trà sữa
nóng đặc trưng của Nepal đến cho anh. Cảm thấy hơi mệt mỏi,Trình Mục
Vân cởi hai cúc áo, cầm cốc trà uống một ngụm.

“Đêm qua thế nào?” Bà chủ hỏi bằng một giọng mờ ám.

Trình Mục Vân vắt tay lên thành ghế, lặng thinh.

“Anh không sợ cô ấy có thân phận đặc biệt à? Anh nói, nửa năm trước từng
gặp cô ấy còn gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.