CÂM LẶNG - Trang 174

“Nhưng sao?”
“Nó không giống như việc mà thằng nhóc có thể làm một mình.”

Rath xoay xoay chai bia trong bàn tay. “Nó giống như việc mà hai
thằng biến thái khích nhau làm hơn. Hai nửa của một con quỷ, giống
như hai thằng nhóc giết vợ chồng ông giáo sư ấy. Waters cùng với cạ
của nó giết con chó, khả năng là do bọn chúng khích nhau, thách đố.
Nhưng giờ thằng cạ của nó ở tuốt tận Afghanistan rồi, nó có gan làm
một mình hả?”

“Ờm, vậy coi như có hai thằng đi, khả năng là Waters mới có cạ

mới.” Grout nói, dựa theo giả thuyết của Rath. “Thằng nhóc này là ma
quỷ
. Loại săn sùng những đứa trẻ yếu hơn, và bất hạnh hơn, dụ chúng
vào... Và Waters không có bằng chứng ngoại phạm.”

“Dù ai là kẻ thủ ác đi nữa thì cũng không cần bằng chứng ngoại

phạm. Làm sao nó có được cái bằng chứng ngoại phạm từ cả tám
tháng trước chứ. Mà thời gian tử vong còn không cố định.”

“Mất tích ngày 11 tháng 3, đó là ngày cố định còn gì.”
“Nhưng không phải thời điểm cụ thể, mà cậu cũng bảo cô gái có

thể bị bắt cóc một thời gian sau khi rời đi mà. Không thể buộc tội
Waters hay bất kỳ kẻ nào khác nếu không có bằng chứng vững chắc.”

“Sao cứ phải phá sóng thế?”
“Đừng bảo thủ chứ.”
“Ai bảo thủ? Tôi đang nhìn vào sự thật.”
“Đấy mới là vấn đề đấy.”
“Tôi nhìn vào thực tế và đó lại là vấn đề?” Grout cáu gắt vò đầu.

“Hay đấy là vì tôi tìm ra được thằng Waters?”

“Tôi có thể rời vụ này nếu cậu muốn mà, không có giận dỗi gì

đâu.” Rath nói, dù miệng nói không sao nhưng trong lòng anh thì có
sao đấy. Anh không thể tách mình khỏi vụ án kể cả có bị đuổi. Anh sẽ
tự điều tra. “Nghe này, tôi không ham gì cái ghế của Barrons.” Anh
nói. “Tôi biết cậu muốn nó, và cậu xứng đáng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.