CÂM LẶNG - Trang 238

kiểu này để săn lùng những cô gái phù hợp với... ờm... nhu cầu...”
Anh lấy ra tấm ảnh của Mandy. “Đây là nghi phạm.”

Rachel nhìn tấm ảnh. “Cô ấy thật xinh đẹp.”
“Oa!” Cậu lập dị nói. “Từ từ đã, cô gái này cũng mất tích mà,

cháu đã coi trên thời sự.”

“Hiện tại thì chưa rõ ràng động cơ và cách thức, cũng không chắc

rằng cô gái có liên quan...,” Rath nói. “Có thể có nhiều dây mơ rễ má
hơn nữa. Thậm chí như một đường dây bán dâm chẳng hạn, hoặc một
giáo phái nào đấy.”

Cậu lập dị ôm trán, mũ lật ra và rơi xuống đất mà không biết.

“Như là tôn thờ quỷ dữ ấy ạ!”

“Chú không rõ.” Rath nói, anh kể cho cả hai giả thuyết của mình

về những đứa bé.

“Trời đất quỷ thần thánh ơi...” Cậu trai lẩm bẩm, đi vòng quanh

thành vòng tròn, “Và những gì Rach phải làm là vào đó tìm kiếm con
nhỏ này ý ạ? Cháu có thể ngồi bên ngoài, theo dõi, chụp ảnh, ghi lại số
xe, bám theo những con nhỏ nhìn lập dị...”

Rachel kéo khóa áo khoác. “Ba nói đúng, con quá bận.”
Rath thở dài nhẹ nhõm nhưng phản ứng lạnh lùng này không

đúng, cả việc con bé kéo khóa áo khoác nữa. Có điều gì đó sai sai ở
đây. Gương mặt con bé mờ mịt sự nghi ngờ và không chắc chắn, còn
có một nét gì đó Rath chưa từng nhìn thấy.

Cậu lập dị xìu xuống như quả bóng xì hơi.
“Quá bận á?” Cậu ta nói, vẻ mặt chán nản, giọng nói mềm yếu lại

xuất hiện. “Vì nó á?”

“Phải!” Rachel nói.
“Tốt!” Rath chen vào, cảm thấy thanh thản và nhẹ nhõm.
“Chán ngắt.” Cậu ta nói, cúi xuống nhặt mũ lên và giũ giũ cho

tuyết rơi ra.

“Nó gọi là trưởng thành.” Rachel suỵt cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.