CÂM LẶNG - Trang 237

“Baaaaaaaaaaaaaa!” Rachel nũng nịu.
Rath biết anh càng giấu thì càng làm con bé tò mò, trong khi giờ

thần kinh con bé đã ở trong trạng thái kích thích rồi. Anh không nên
kể cho con bé sự thật về cái chết của cha mẹ ruột ngay lúc này thay
vào đó, anh nói, “Ba nảy ra ý tưởng muốn con đi dự một buổi gặp mặt,
à, vài buổi gặp mặt.” Anh hối hận ngay khi những lời đó thoát ra khỏi
đôi môi, nhưng anh thấy con gái mình lại gần hơn, và điều đó làm anh
vui vẻ. Anh lấy bản sao những danh sách của Sonja và đưa cho
Rachel, con bé lướt qua nó thật nhanh.

“Ba cần tay trong tìm kiếm một người...”
“Tên khác nhau nhưng nét chữ thì giống hệt.” Rachel hỏi. “Họp

mặt kiểu gì vậy ba?”

“Kiểu giãi bày tâm sự cho những người mang thai tuổi vị thành

niên.”

Mặt Rachel thoáng méo đi như thể con bé đang cắn cắn má trong

của mình vậy, bàn tay không cầm giấy đưa lên xoa bụng.

“Con phải làm gì ở đó?” Rachel nói.
“Giả vờ rằng mình đang mang thai.”
Mặt con bé nhăn lại.
Rath nhận ra yêu cầu của anh thật khiếm nhã. Anh đã chờ mong

phản ứng này, để có thể kéo con bé tránh xa vụ án.

“Ba đã nói mà! Một ý tưởng tồi tệ.”
“Kể chi tiết cho con nghe đi.” Rachel nói.
“Thôi, nó thật sự rất ngu xuẩn, thiếu trách nhiệm là đằng khác.”
Rath hít sâu một hơi, gió lạnh làm mũi anh lạnh cóng.
“Ba!” Con bé không có ý định buông tha.
“Ba nghĩ rằng ba cô gái mất tích và một thi thể đã được tìm thấy

có liên hệ với nhau,” Rath nói. “Bởi vì cả bốn người bọn họ đều đang
mang thai. Có khả năng cao là có ai đó tham gia những buổi gặp mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.