CÂM LẶNG - Trang 241

CHƯƠNG 42

R

ath đến sớm trước cả nửa tiếng và gửi xe ở bên kia đường, đối

diện Bistro Henry. Anh không thể nhớ nổi lần cuối cùng mình cảm
thấy hồi hộp và háo hức như này là từ bao giờ nữa. Anh nhìn vào
gương chiếu hậu và kiểm tra hàm răng mới đi làm trắng. Có lẽ có
trắng hơn một chút, nhưng không đáng kể,
Rath nghĩ, thời nay đúng là
không thể tin vào quảng cáo mà.

Anh cài cúc cổ chiếc sơ mi tử tế duy nhất mà mình có, ngẫm nghĩ

một chút rồi lại tháo cúc cổ ra, lặp đi lặp lại như vậy. Rath nhìn vào
trong ví và đếm lại số tiền hiện có. Hơn 100 đô la, hóa đơn máy ATM
cứng queo như cổ áo của anh vậy. Hy vọng từng đó là đủ. Nhỡ đâu
nàng gọi một chai rượu vang thì sao? Liệu nàng có muốn mình trả
tiền không?
Anh muốn trả tiền, đương nhiên, nhưng anh có nên khăng
khăng đòi trả không? Lạy Chúa!

Ai đó gõ vào kính xe làm anh giật mình, quay ra và nhìn thấy

Madeline đứng nháy mắt với anh. Bước ra khỏi xe, Rath bị vây trong
mùi hương nhẹ nhàng thanh thoát của cô. Mái tóc xoăn lọn to như
nhảy nhót trên vai làm gương mặt Madeline bừng sáng. Cô ngoắc
ngoắc ngón tay về phía anh. “Sẵn sàng chưa?”

Không, chưa. Anh nghĩ, run lắm.
Nhà hàng dùng chủ yếu đồ nội thất màu gỗ tối viền đồng, kết hợp

với ánh sáng nhẹ và ấm tạo nên một khung cảnh lãng mạn, đáng tiếc
rằng nó chỉ làm Rath nhớ tới văn phòng của bác sĩ Langevine. Giọng
ca nhẹ nhàng cùng tiếng dây đàn “trôi” xung quanh hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.